24 thg 6, 2016

Thơ thẩn ở chùa Giác Lâm

1. 
Chùa Giác Lâm - còn gọi là Tổ đình Giác Lâm - tọa lạc tại số 118 Lạc Long Quân, phường 10, Tân Bình là một ngôi chùa cổ. Không chỉ là cổ mà còn là ngôi chùa cổ nhất Sài Gòn - Gia Định. Chùa được xây dựng từ năm 1744.

Một vài trang web ghi rằng đây là ngôi chùa cổ nhất TP Hồ Chí Minh, với suy nghĩ đơn giản: Sài Gòn hay TP Hồ Chí Minh thì cũng thế! Đâu phải vậy! Vì Sài Gòn đâu phải là TPHCM!

Ngôi chùa cổ nhất Sài Gòn là Giác Lâm, xây dựng năm 1744, còn ngôi chùa cổ nhất TPHCM là chùa Huê Nghiêm ở Thủ Đức (số 204, đường Đặng văn Bi), xây dựng năm 1721. Cần thấy rằng Thủ Đức thuộc TPHCM nhưng không hề thuộc Sài Gòn ngày xưa!


2.
Chùa Giác Lâm không phải do người Việt khởi dựng, mà là người Hoa. Mùa Xuân năm Giáp Tý (1744), ông Lý Thụy Long người ở xã Minh Hương (nơi những người Hoa sinh sống) đứng ra quyên góp để xây chùa. Lúc đầu chùa mang tên Sơn Cang, còn gọi là Cẩm Đệm. Tên Giác Lâm có từ 1774.

Khác với nhiều ngôi chùa Hoa do người Hoa xây dựng, thường mang nét kiến trúc Hoa và tín đồ đến chùa đa số là người Hoa (chùa Ngọc Hoàng là một thí dụ), chùa Giác Lâm qua nhiều lần trùng tu mang nét kiến trúc Việt nhiều hơn và Phật tử đến đây cũng đa số là người Việt.



3.
Vì chùa Giác Lâm rất nổi tiếng, nên rất nhiều bài báo, trang web đã viết về ngôi chùa này, tôi không lập lại. (Một bài viết rất chỉn chu, chính xác về chùa Giác Lâm là của cư sĩ Võ văn Tường, có thể đọc tại đây).

Tôi tới chùa Giác Lâm khi trời vừa đổ mưa to, ngôi chùa cổ thành nơi trú mưa. Tôi thơ thẩn chụp hình và suy nghĩ vẩn vơ.


Điện thờ Phật ở chánh điện





Các tượng Thập bát La hán, Thập Điện Minh Vương, Địa Tạng, Bồ Đề Đạt Ma, Long Vương, Quan Thánh... được đặt 2 bên vách chánh điện. Theo Võ văn Tường, chùa có 119 pho tượng, trong đó 113 pho tượng cổ.

Chuông cổ

Cột và bao lam chạm khắc tinh vi.

4.
Bên ngoài ngôi chùa còn nhiều cảnh quan đẹp và trang trọng, như Bảo tháp Xá lợi, Đài Quan Âm, mộ Ngô Quang Tịnh... nhưng như đã nói, mưa to mà, làm sao ra ngoài được.

Tôi quanh quẩn trong chùa rồi ra đứng dưới mái hiên, nhìn mưa rả rích.


Bất chợt nhớ tới thơ Nguyễn Tất Nhiên

Thà như giọt mưa
Vỡ trên tượng đá
Thà như giọt mưa
Khô trên tượng đá
Có còn hơn không
Có còn hơn không


Ơ, đúng là suy nghĩ vẩn vơ. Lãng xẹt nhỉ?

Phạm Hoài Nhân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét