Đêm Hà Nội những ngày đông trời lạnh buốt, lang thang trên những ngõ nhỏ của phố Cổ, thưởng thức món bánh trôi tàu mới thấy Hà Nội không chỉ đẹp mà còn rất thi vị.
Bánh trôi tàu phố cổ cũng là món ăn được rất nhiều khách tây tìm tới thưởng thức - Ảnh: Thảo Nga
Hà Nội những ngày đông khắc nghiệt, trời lạnh thở ra cả khói tưởng chẳng ai muốn ra đường, thế nhưng những con đường nhỏ trên phổ Cổ vẫn tấp nập người qua lại.
Dọc theo con đường nhỏ trên phố Hàng Giầy, Hàng Đào, Hàng Bồ… những chiếc biển với những cái tên lục tào xá, chí mà phù, phá xa… gây tò mò cho khách qua đường để rồi khi thưởng thức tất cả đều mang lại những xúc cảm khó quên cho thực khách. Trong đó, bánh trôi tàu vẫn là món truyền thống được nhiều thực khách yêu thích.
Giản dị và ấm áp, những chén bánh trôi tàu nóng hổi như làm dịu đi chút gió lạnh cuối đông và những hàng quán đơn giản chỉ một chiếc bàn với vài chiếc ghế nhựa cũng đủ để chiều lòng khách.
Ghé vào một quán nhỏ trên phố Hàng Giầy, người bán hàng bộc bạch: Ngày xưa, phố Hàng Giầy có 98% là người Hoa với biết bao món ăn bình dân của người Tàu như bánh bao xíu mại, tỉm xắm, lồ mại phàn, phá xa... thế nên mọi người cứ truyền nhau công thức làm bánh và bánh trôi tàu trở nên phổ biến ở khu phố cổ này.
Cũng vo, cũng nặn như bánh chay, cái đặc biệt của món bánh trôi tàu này nằm ở khâu chế biến nước gừng. Đường để nấu nước dùng cho thức bánh này không thể và cũng không bao giờ là đường trắng. Phải là đường phên, còn giữ được mùi nguyên thủy của mía, có mầu nâu đỏ, đun tan trong nước gừng đập giập, sôi sùng sục trên bếp, khi ăn, đổ ngập cái bánh nóng từ trong nóng ra và rắc thêm ít lạc rang hơi quá tay giã dối.
Chén bánh trôi tàu được hoàn thiện bởi những hạt lạc rang chín tới, dậy mùi thơm và bùi bùi, beo béo, cùng lớp nước cốt dừa trắng ngần, ngầy ngậy… Tất cả hương vị quấn lấy nhau, đọng lại nơi đầu lưỡi, cùng với cái lạnh của những buổi tối cuối đông sẽ tạo thành những trải nghiệm ẩm thực khó quên.
Mặc dù trời lạnh nhưng những quán vỉa hè vẫn không thiếu khách hàng tới ăn - Ảnh: Thảo Nga
Với bánh trôi tàu, nếu thiếu vị gừng thì quả là một thiếu sót. Hơi ấm khi nhấc từ trên bếp xuống là chưa đủ mà còn cần chút nóng của gừng tan vào đầu lưỡi. Bánhsau khi luộc chín, cho ra bát ngập nước đường đậm vừa, những sợi dừa trắng tinh nằm gọn trên mắt thật thích mắt. Chút vừng và lạc rắc đều càng làm cho món ăn thêm hấp dẫn.
Một bát bánh trôi tàu đúng kiểu bao giờ cũng có hai viên bánh to bằng hai quả trứng gà. Một viên nhân đậu xanh nghiền nhuyễn với đường cát trắng, một viên nhân vừng đen xay. Lúc nào bát bánh trôi tàu cũng có đủ hai viên với hai loại nhân như sáng với tối dầm trong thứ nước đường màu vàng sóng sánh như hổ phách, thơm phức mùi gừng.
Bưng bát bánh trôi nho nhỏ, hơi ấm từ món ăn lan tỏa làm ấm lòng thực khách. Nhân đậu xanh mềm mượt, dừa dẻo nhưng vẫn giữ được độ giòn sần sật tự nhiên: nhân vừng đen thơm bùi mộc mạc, tất cả được gói khéo léo trong lớp bột nếp mỏng, dẻo quánh, bóng mướt một màu ngà ngà.
Bạn có thể cảm nhận được cả cái hiền lành của ngũ cốc quê nhà, cái dịu dàng khó tả của bột sắn, thoang thoảng hương gừng, vị gừng cay khiến cái lạnh chợt tan biến, cả cơ thể ấm dần lên. Trong ngọt có cay, trong mềm có rắn, trong cong có thẳng hòa quyện với nhau tạo thành một thức ăn thơm, béo, bùi, cay thật khó tả.
Dường như cả vũ trụ được thu nhỏ lại trong chiếc bánh trôi này...
Nằm
trên phố Hàng Giầy, cách đây hai năm hàng bánh trôi tàu nóng của bác
Bằng "hói" lúc nào cũng nườm nượp khách nhất là ngày đông giá rét. Nhiều
người ban đầu tới ăn vì nghe tiếng bác diễn viên hài lừng danh nhưng
chả biết thế nào, dần dần đâm nghiện món bánh trôi ở đây. Nhưng không rõ
vì lý do gì, cửa hàng của bác không mở cửa nữa, nhưng vẫn rất nhiều
thực khách hỏi thăm và tìm tới để thưởng thức.
Dù
nguồn gốc xa xôi, nhưng những người làm nên những chiếc bánh trôi tàu
đã mang cả vào đó các nguyên liệu quê hương để rồi tên bánh thì nghe như
xa lạ ấy lại trở thành một nét ẩm thực đặc trưng trong lòng phố cổ Hà
Nội.
THẢO NGA