Hiển thị các bài đăng có nhãn hồ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn hồ. Hiển thị tất cả bài đăng

10 thg 11, 2015

Sững sờ Hồ Lá Luộc mùa này như tranh thủy mặc

Mùa này, hồ Lá Luộc (xã Cốc San, huyện Bát Xát, Lào Cai) đẹp như tiên cảnh dưới nắng chiều cuối thu. Khung cảnh người dân bắt cá, sinh hoạt trên hồ tạo thành những thước phim khiến du khách nào cũng ngẩn ngơ. 

Cây khô nổi trên mặt hồ là điểm nhấn hấp dẫn tạo nên khung cảnh thủy mặc 

Cảnh sắc hồ Phìn Ngan đẹp nhất vào mỗi buổi chiều, khi những ánh nắng chiếu xuống mặt hồ soi bóng những cành cây khô trơ trọi, cảm giác như đang lạc bước vào khung trời cổ tích xưa cũ nào đó. 

21 thg 1, 2014

"Viên ngọc xanh" giữa lòng Hà Nội

Nằm giữa lòng Hà Nội, Hồ Gươm đẹp như một bức tranh tuyệt tác. Cùng với các kiến trúc cổ như Tháp Rùa, cầu Thê Húc, đền Ngọc Sơn... Hồ Gươm không chỉ là điểm đến được yêu thích mà còn là nơi gắn bó, tình yêu và niềm tự hào của người Hà Nội.

Từ ngõ phía Nam, chạy theo Phố Huế, đi thẳng Hàng Bài là gặp Hồ Gươm. Hai con đường hình cánh cung Đinh Tiên Hoàng và Lê Thái Tổ bao bọc, làm cho Hồ Gươm có một vẻ đẹp tự nhiên như viên ngọc xanh duyên dáng giữa lòng Hà Nội. 

Hồ Gươm như viên ngọc xanh trong veo giữa lòng Hà Nội 

2 thg 7, 2010

Đêm Đà Lạt

Tôi mệt, buồn, chán, lo...

9 giờ sáng, NDT gọi điện cho tôi:
  • Đi Đà Lạt đi anh!
  • Khi nào?
  • Bây giờ!
--
10 giờ sáng, tôi ngồi trên chiếc Suzuki 7 chỗ của NDT đi Đà Lạt. Hai người trên một chiếc xe trên đoạn đường gần 300 cây số. NDT lái xe, tôi ngồi bên cạnh, nói nhảm, và... ngủ!

Tôi gọi điện cho TĐT:
  • T vẫn đang ở Đà Lạt chứ hả?
  • Yes, anh!
  • Chuẩn bị tinh thần đi uống cà phê với mình một ngày hai đêm nhé!
---

1 thg 7, 2010

Đời vui lắm chứ!

Mồng 5 Tết, tôi đi Đà Lạt (ai nói mồng 5 xui thây kệ, hi hi...).

7 giờ tối tới đèo Prenn, tôi gọi cho Đức:
  • Còn ở Đà Lạt không, hay đi rồi?
  • Dạ còn anh, sáng mai em đi Nha Trang.
  • Hì hì, vậy lát tối anh em mình uống cà phê nhé!
  • Dà, khoảng 9 giờ tối nghe anh. Em ra uống cà phê chỗ nào thì sẽ gọi anh.
Đà Lạt đông hơn cả Sài Gòn ban ngày. Kẹt xe. Tôi gọi điện cho người chị:
  • Chị ơi, em quên đường vô nhà chị rồi, mà kẹt xe dữ quá, không đi được...
Bác tài không rành đường Đà Lạt, lúng ta lúng túng, đi vòng vòng cả nửa tiếng mới kiếm ra nhà. Hì hì, vậy mà vui! 

Tôi nhờ chị gọi đặt phòng khách sạn. 1, 2, 3... rồi 5, 6... không còn khách sạn, nhà nghỉ nào còn phòng. Bó tay!
  • Thôi, chị cho em xin tấm nệm trải đại dưới sàn nhà ngủ tạm vậy.