Chùa Khải Đoan nằm ở trung tâm thành phố Buôn Ma Thuột. Chùa được khởi công xây dựng vào năm 1951, theo lệnh của Đoan Huy Hoàng Thái hậu (vợ vua Khải Định). Khải Đoan cũng là ngôi chùa cuối cùng ở Việt Nam được phong Sắc tứ của chế độ phong kiến.
3 thg 4, 2018
Ngôi chùa được ghép từ tên vợ chồng vua Khải Định
Chùa Khải Đoan ở Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk được khởi công xây dựng vào năm 1951 và là nơi nhận Sắc tứ cuối cùng của triều đình nhà Nguyễn.
Chợ Đà Lạt từ năm 1938 đến nay
Những bức ảnh cho thấy sự thay đổi và phát triển của ngôi chợ lớn nhất thành phố ngàn hoa theo năm tháng.
Chợ trung tâm Đà Lạt được xây dựng vào năm 1929. Đây không chỉ là một trung tâm buôn bán sầm uất mà còn là một di tích lịch sử quan trọng của thành phố này. Ảnh chụp năm 1938 cho thấy khu chợ lúc này khang trang và chưa đông đúc. Ảnh: Flickr.
Đường vào đầm sen hoa nở bạt ngàn ở Nha Trang
Khu đầm sen cách trung tâm thành phố Nha Trang khoảng 10 km về phía nam, khách có thể tự do vào tham quan từ sáng đến tối.
Tôi hỏi đường nhiều lần, cuối cùng cũng tìm được Tràm Chim, Phước Đồng, Nha Trang. Để đi đến đây, tôi theo đại lộ Nguyễn Tất Thành vào trung tâm xã Phước Đồng, ngay ngã ba đi sân bay Cam Ranh, rẽ về hướng phải, đi chừng hơn một km thấy tấm bảng bên phải chỉ vào một con đường nhỏ: “Đảm tràm chim”.
Tôi hỏi đường nhiều lần, cuối cùng cũng tìm được Tràm Chim, Phước Đồng, Nha Trang. Để đi đến đây, tôi theo đại lộ Nguyễn Tất Thành vào trung tâm xã Phước Đồng, ngay ngã ba đi sân bay Cam Ranh, rẽ về hướng phải, đi chừng hơn một km thấy tấm bảng bên phải chỉ vào một con đường nhỏ: “Đảm tràm chim”.
Khu đầm có lối đi bằng tre để khách tham quan.
Dưới chân núi Ngọc Linh
Tu Mơ Rông được biết đến không chỉ là vùng căn cứ cách mạng, mà còn là vùng đất nổi tiếng với nhiều loại cây dược liệu quý hiếm. Đây cũng là điều kiện thuận lợi để Tu Mơ Rông phát triển…
Vùng đất cách mạng
Tháng 8/1959, Ban cán sự tỉnh Kon Tum tiếp thu phương hướng, nhiệm vụ của Khu ủy xây dựng tỉnh Kon Tum thành một tỉnh căn cứ cách mạng, xây dựng lực lượng tự vệ, lực lượng vũ trang, phòng chống địch càn quét, diệt ác ôn… và đã chọn địa điểm suối Đăk Y Hai, thuộc xã Măng Xăng (nay là xã Măng Ri) làm căn cứ hoạt động.
Sở dĩ vùng đất này được chọn làm khu căn cứ vì có địa hình chia cắt rất phức tạp, có hệ thống đồi núi liên hoàn nằm trong quần thể núi Ngọc Linh vô cùng hiểm trở, “dễ thủ khó công”.
Vùng đất cách mạng
Tháng 8/1959, Ban cán sự tỉnh Kon Tum tiếp thu phương hướng, nhiệm vụ của Khu ủy xây dựng tỉnh Kon Tum thành một tỉnh căn cứ cách mạng, xây dựng lực lượng tự vệ, lực lượng vũ trang, phòng chống địch càn quét, diệt ác ôn… và đã chọn địa điểm suối Đăk Y Hai, thuộc xã Măng Xăng (nay là xã Măng Ri) làm căn cứ hoạt động.
Sở dĩ vùng đất này được chọn làm khu căn cứ vì có địa hình chia cắt rất phức tạp, có hệ thống đồi núi liên hoàn nằm trong quần thể núi Ngọc Linh vô cùng hiểm trở, “dễ thủ khó công”.
Gùi - Vật “bất ly thân” của người dân vùng núi Ngọc Linh
Chiếc gùi là sự sáng tạo trong quá trình lao động của đồng bào dân tộc thiểu số, nó là vật dụng gắn liền với cuộc sống thường ngày của mỗi người, mỗi gia đình. Ở vùng núi cao Ngọc Linh (huyện Đăk Glei), chiếc gùi dường như có vai trò đặc biệt quan trọng và được xem là vật “bất ly thân” của mỗi nhà, mỗi người dân nơi đây.
Xã Ngọc Linh có địa hình đồi núi tương đối phức tạp nên trước hết gùi là phương tiện phổ biến để người dân vận chuyển hàng hoá, đồ đạc, nông sản. Toàn xã có 17 thôn, làng thì có tới 8 thôn, làng nằm cheo leo trên núi cao, chưa có đường xe đi lên; các làng còn lại dù ở dưới thấp, có đường xe tới, nhưng từ dưới đường lên đến nhà của mỗi gia đình hầu như cũng chỉ có cách đi bộ.
Đồng bào Xơ Đăng sinh sống trong điều kiện địa hình khó khăn như vậy, không thể dùng các phương thức vận chuyển như xe hay kể cả gánh gồng, đội, vác thì gùi là phương thức vận chuyển phù hợp nhất. Nó được ví như chiếc địu, như chiếc ba lô, chiếc túi xách... giúp họ vận chuyển hàng hoá từ nơi mua sắm về nhà, đưa nông sản từ trên rẫy về rồi từ nhà xuống trung tâm xã để bán...
Xã Ngọc Linh có địa hình đồi núi tương đối phức tạp nên trước hết gùi là phương tiện phổ biến để người dân vận chuyển hàng hoá, đồ đạc, nông sản. Toàn xã có 17 thôn, làng thì có tới 8 thôn, làng nằm cheo leo trên núi cao, chưa có đường xe đi lên; các làng còn lại dù ở dưới thấp, có đường xe tới, nhưng từ dưới đường lên đến nhà của mỗi gia đình hầu như cũng chỉ có cách đi bộ.
Đồng bào Xơ Đăng sinh sống trong điều kiện địa hình khó khăn như vậy, không thể dùng các phương thức vận chuyển như xe hay kể cả gánh gồng, đội, vác thì gùi là phương thức vận chuyển phù hợp nhất. Nó được ví như chiếc địu, như chiếc ba lô, chiếc túi xách... giúp họ vận chuyển hàng hoá từ nơi mua sắm về nhà, đưa nông sản từ trên rẫy về rồi từ nhà xuống trung tâm xã để bán...
Trong mỗi gia đình người Xơ Đăng ở Ngọc Linh đều có hàng chục chiếc gùi lớn nhỏ. Ảnh: T.H
Rượu đế Gò Đen – Đệ nhất tửu ĐBSCL
Rượu đế Gò Đen được mệnh danh là mỹ tửu của vùng đất trù phú về sản lượng lúa nếp Long An. Rượu trong như nước mưa, càng để lâu uống càng ngon, vị cay nồng làm say lòng bao người thưởng thức.
Rượu nồng ai uống cùng ta
Bao nhiêu giọt thắm nét hoa phai màu.
Rượu đế Gò Đen, Long An
Rượu nồng ai uống cùng ta
Bao nhiêu giọt thắm nét hoa phai màu.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)