15 thg 2, 2013

Sài Gòn ăn vặt

Sài Gòn không có đặc sản? Đừng lầm, lịch sử đã kiến tạo cho Sài Gòn một thứ đặc sản không thể mang đi, không thể trao tặng... nhưng lại là thứ đặc sản gợi nhớ, không thể quên: ăn vặt.


Từ lâu, sở thích ăn vặt, thưởng thức thực phẩm trên vỉa hè, trong những quán nhỏ trên đường phố... đã trở thành một nét văn hóa đặc trưng của người Sài Gòn. Rất nhiều khách nước ngoài tới Việt Nam du lịch đều bị thu hút bởi những quán ăn hè phố.

Không ít tờ báo nước ngoài coi đây là một nét văn hóa đặc sắc của người Việt mà hiếm nơi nào trên thế giới có được. Trang báo CNNgo từng viết: “Nước Mỹ đã sinh ra những nhà hàng di động, nhưng Việt Nam mới là thiên đường đồ ăn đường phố. Không đâu lại có văn hóa đồ ăn đa dạng như nơi này”.

Sài Gòn xưa trong mắt người nước ngoài

“Nhà cửa rộng lớn thích hợp với phong thổ… Phố xá ngay hàng thẳng lối hơn là ở nhiều kinh thành châu Âu… Chúng tôi có cảm giác tốt đẹp về phong tục và cử chỉ của người dân. Sự ân cần, rộng lượng, lòng hiếu khách mà chúng tôi đã gặp vượt rất xa tất cả những gì từ trước đến nay chúng tôi đã thấy ở các nước châu Á”.


Voi trên phố Sài Gòn xưa

Đó là nhận xét của bác sĩ Finlayson trong phái bộ Anh đến Sài Gòn năm 1822. Đặc biệt, không chỉ ông mà nhiều nhà hàng hải nước ngoài khác cũng có thái độ rất trân trọng về thành phố mới này.

Ngày xuân, bên tách trà nóng, nhắc chuyện xưa để suy nghĩ, dự cảm tương lai…

Kì vĩ thác Dray Nur

Khi đến với thành phố cao nguyên Buôn Ma Thuột, tỉnh Đắk Lắk, du khách yêu thích khám phá thiên nhiên không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp thơ mộng và bí ẩn của ngọn thác hùng vĩ nhất Tây Nguyên: thác Dray Nur.

Cách Tp. Buôn Mê Thuột khoảng 30 km theo hướng về Tp. Hồ Chí Minh, thác Dray Nur có chiều dài 250m, nối liền địa bàn hai tỉnh Đắk Lắk và Đắk Nông. Từ độ cao hơn 30m, dòng thác nghiêng mình đổ xuống sông sâu, tạo nên một bức tranh thiên nhiên huyền diệu. Bên vách đá sừng sững, thác nước reo vang, làm lan tỏa một vùng không gian rộng lớn âm thành dào dạt, trầm hùng. Nhìn từ xa, thác Dray Nur như một bức tường nước khổng lồ, muôn ngàn sợi nước trắng xóa quấn quít, đan xen, lung linh, huyền ảo. Giữa đại ngàn kì vĩ, trùng điệp núi non, thác Dray Nur quyến rũ con người bởi vẻ đẹp tươi tắn, trong lành và những huyền thoại, truyền thuyết về sự ra đời của thác.

Thác Dray Nur lung linh, thơ mộng.

Làng du lịch Mỹ Khánh

Theo Quốc lộ 1A từ Tp. Cần Thơ hướng Sóc Trăng rồi rẽ phải đi thêm chừng 6km, chúng tôi về tới Làng du lịch Mỹ Khánh (335 lộ Vòng Cung, xã Mỹ Khánh, huyện Phong Điền, Tp. Cần Thơ) để được hòa mình vào một không gian văn hóa đặc trưng của miệt sông nước Nam Bộ. 

Làng Du lịch Mỹ Khánh nằm giữa chợ nổi Cái Răng và chợ nổi Phong Điền nên du khách còn có thể đến đây bằng tàu du lịch hay ghe, xuồng ba lá dọc trên sông Hậu để ngắm nhìn cả một vùng quê sông nước Nam Bộ yên bình, mộc mạc. 

Cổng vào làng du lịch Mỹ Khánh.

Về lại chiến khu xưa

Khu Di tích Lịch sử Tân Trào (xã Tân Trào - huyện Sơn Dương – tỉnh Tuyên Quang) với hơn 20 di tích lịch sử nổi tiếng liên quan đến Cách mạng Việt Nam thời kì Cách mạng Thángو năm 1945, nay đang trở thành “tâm điểm” của những chuyến tham quan tìm lại cội nguồn cách mạng của hàng vạn du khách. Và đây cũng là điểm du lịch văn hóa – lịch sử trọng điểm của tỉnh Tuyên Quang.

Tân Trào không chỉ có cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ của núi rừng mà còn có vị trí đắc địa về mặt quân sự và giao thông do được bao bọc bởi núi Hồng và sông Phó Đáy. Do đó, nơi đây đã từng được Chủ tịch Hồ Chí Minh lựa chọn để xây dựng Thủ đô lâm thời Khu giải phóng. Chính tại nơi đây, ngày 13 tháng 8 năm 1945, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tiến hành Hội nghị toàn quốc để quyết định tiến hành cuộc tổng khởi nghĩa mùa thu năm 1945. Và đến ngày 16 tháng 8 năm 1945, Ðại hội quốc dân cũng đã họp tại đây với việc thông qua 10 chính sách lớn của Việt Minh, bầu ra một chính phủ lâm thời do Hồ Chí Minh làm Chủ tịch và quân Giải phóng Việt Nam làm lễ ra quân. 


Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói chuyện với đồng bào Tuyên Quang dưới gốc đa Tân Trào. (Ảnh: Tư liệu).

Nên thơ hồ Thác Bà

Các công trình thủy điện của vùng núi rừng Tây Bắc không chỉ góp phần thắp sáng dòng điện cho đất nước mà còn kiến tạo nên những hồ thủy điện nhân tạo đẹp đến nao lòng. Hồ Thác Bà (tỉnh Yên Bái), một trong những hồ nhân tạo đẹp tựa viên ngọc giữa đại ngàn. Với phong cảnh hữu tình, hồ Thác Bà là điểm dừng chân lí tưởng dành cho những ai yêu vẻ hoang sơ của núi rừng Tây Bắc.

Từ Hà Nội, du khách có thể dễ dàng đến với hồ Thác Bà, cách Hà Nội 180 km theo Quốc lộ 2. Đây sẽ là điểm đến khó quên của du khách trong hành trình khám phá vùng cao Tây Bắc. 

Nằm trên địa phận hai huyện Yên Bình và Lục Yên của tỉnh Yên Bái, hồ Thác Bà được hình thành khi ngăn sông đắp đập chặn dòng sông Chảy để xây dựng Nhà máy Thủy điện Thác Bà, nhà máy thủy điện đầu tiên của miền Bắc thời kì quá độ lên XHCN. Diện tích vùng hồ khoảng 23.400 ha, diện tích mặt nước 19.050 ha, chiều dài 80km, mực nước sâu 20 – 29m. Hồ Thác Bà có hơn 1.300 đảo lớn nhỏ. Trên các dãy núi đá vôi và các hòn đảo trong khu vực hồ có nhiều hang động đẹp cùng các chùa, đền gắn liền với nhiều sự tích và truyền thuyết lâu đời của cư dân bản địa.

Một vùng phong cảnh hữu tình với cảnh non xanh nước biếc.

Ngược dòng sông Giăng

Thác ghềnh sông Giăng và văn hóa sông nước của tộc người Đan Lai là một “đặc sản” của miền Tây xứ Nghệ. UBND huyện Con Cuông đang kết hợp với Ban Quản lý Vườn Quốc gia Pù Mát xây dựng tour du lịch mạo hiểm “Khám phá thác ghềnh sông Giăng” để giới thiệu đến đông đảo du khách trong và ngoài nước.

Sông Giăng bắt nguồn từ khe Khẳng, trong lõi Rừng Quốc gia Pù Mát (Con Cuông - Nghê An) rồi chảy theo hướng Tây Bắc - Đông Nam và hợp lưu với sông Lam tại huyện Thanh Chương. Sông có độ dốc trung bình 17.2% nên có hàng trăm ghềnh đá mọc lên giữa dòng, tạo nên sức chảy mãnh liệt và ẩn chứa nhiều hiểm nguy. Chính vì thế, khi chúng tôi đến huyện Con Cuông thì chỉ nghe người dân truyền tai nhau câu ca dao: “Anh đi khắp núi khắp ngàn/Không đâu đẹp bằng Đá Bàn, sông Giăng” nhưng chưa ai một lần dám mạo hiểm thử thách những thác ghềnh con sông nghe lạ tai đó. 

Những con thuyền xuôi ngược sông Giăng.

Làng nghệ sĩ Hàm Long

Cách trung tâm Tp. Hồ Chí Minh khoảng 10km có một ngôi làng đặc biệt nằm nép mình bên bờ sông Sài Gòn lộng gió, đó là làng nghệ sĩ Hàm Long. 

Gọi là làng nghệ sĩ bởi chủ nhân của những ngôi nhà trong làng đa phần là những người thuộc giới nghệ sĩ của Tp. Hồ Chí Minh. Đến đây, du khách sẽ được đắm mình trong không gian của những ngôi nhà được xây dựng theo lối kiến trúc truyền thống của người Việt. Ở đó, bạn sẽ bắt gặp hình ảnh những khu nhà vườn Huế, nhà sàn của người Mường, nhà cổ của Nam Bộ… Mỗi công trình là một quần thể kiến trúc nghệ thuật được bàn tay của gia chủ khéo léo tổ chức, bài trí vô cùng sinh động và tinh tế.



Một khu vườn rợp bóng cây xanh nhìn ra sông Sài Gòn.

14 thg 2, 2013

Cầu ngói chùa Lương

Trải qua hơn 400 năm tồn tại, cây cầu ngói chùa Lương ở xã Hải Anh, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định vẫn tồn tại khá nguyên vẹn với những đường nét kiến trúc cổ kính và độc đáo mang đặc trưng của thời kì thế kỉ XVII – XVIII , thể hiện rõ nét sự tài hoa của những người thợ xứ Thành Nam xưa.

Cầu nằm cách chùa Lương (xã Hải An, huyện Hải Hậu, tỉnh Nam Định) khoảng hơn 100m và nằm ngay trên con đường dẫn vào chùa, gắn với chùa thành một cụm di tích. Vì vậy, dân trong vùng quen gọi cầu bằng cái tên: Cầu ngói chùa Lương. Ngoài ra, cầu còn có tên gọi khác là cầu chợ Lương, vì cầu nằm gần chợ Lương. Cầu vừa là công trình giao thông, vừa là công trình văn hóa cộng đồng của làng xã. Đây là nơi dân làng dừng chân nghỉ ngơi, trò chuyện mỗi khi đi chợ, đi lễ chùa, hoặc đi làm đồng về.

Theo các tài liệu thư tịch cổ, cầu ngói chùa Lương được xây dựng cùng thời với chùa Lương, tức vào khoảng thế kỉ XVI. Cầu bắc ngang sông Trung Giang, một con sông nhỏ chạy dọc theo xã Hải Anh. Cầu được dựng theo lối "thượng gia hạ kiều" (trên là nhà, dưới là cầu). Lúc đầu, cầu chưa có mái ngói, chỉ lợp cỏ đơn sơ. Đến thế XVII, cầu được trùng tu sửa chữa lại cho phù hợp với tầm vóc và cảnh quan chung của quần thể chùa Lương. Đặc biệt, lần trùng tu lớn vào năm 1922 đã tạo cho cầu có một dáng vẻ bề thế như ngày hôm nay.

Cầu ngói chùa Lương trông giống như một ngôi nhà dài nằm vắt mình mềm mại qua dòng sông Trung Lương.

Vườn Quốc gia Bù Gia Mập

Nằm trên địa bàn huyện Bù Gia Mập, tỉnh Bình Phước, Vườn Quốc gia (VQG) Bù Gia Mập không chỉ là nơi bảo tồn các nguồn sinh quyển ở Đông Nam Bộ mà từ đây còn có thể tìm hiểu văn hóa dân tộc bản địa của người S’tiêng, M'Nông cũng như khám phá những tiềm năng du lịch sinh thái độc đáo.

VQG Bù Gia Mập có tổng diện tích 26.032ha, trong đó diện tích vùng đệm là 15.200ha nằm trên 3 xã: xã Bù Gia Mập, xã Đắk Ơ (tỉnh Bình Phước) và xã Quảng Trực (tỉnh Đắk Nông). VQG thuộc vùng đất thấp của Nam Tây Nguyên với hệ thống sông suối gồm các dòng Ðắk Huýt chảy dọc theo biên giới Việt Nam - Campuchia, Ðắk Sa, Ðắk Ka và suối Ðắk K'me. 

VQG Bù Gia Mập là một trong hai VQG của Việt Nam nằm trong vùng sinh thái rừng khô của trung tâm Đông Dương, thuộc hành lang ưu tiên bảo tồn của Tiểu vùng Mekong. (Ảnh: Nguyễn Luân)