18 thg 2, 2013

Hải đăng Kê Gà

Nằm trên đảo Kê Gà, cách đất liền khoảng 300 mét, thuộc xã Tân Thành, huyện Hàm Thuận Nam, tỉnh Bình Thuận, có một ngọn hải đăng cao và cổ xưa nhất Đông Nam Á.

Đảo Kê Gà (còn gọi là Khe Gà), tục gọi là hòn Bà, rộng khoảng 5ha với hàng trăm cụm đá hoa cương khổng lồ, vàng rực, muôn hình muôn vẻ và hàng trăm cây hoa sứ (cây đại) cổ thụ hàng trăm năm tuổi.

Những người gác đèn biển ở đảo Kê Gà kể lại rằng, vào những năm cuối thế kỉ XIX, đảo Kê Gà được coi là một vị trí cực kì hiểm yếu trên tuyến đường biển từ Phan Rang đi Vũng Tàu. Nhiều tàu thuyền khi đi qua khu vực này thường bị đắm do không xác định được tọa độ, vị trí. Để đảm bảo an toàn cho các tàu vận tải của quân đội Pháp cũng như tàu buôn của nước ngoài khi đi qua đây, năm 1897 người Pháp đã nghiên cứu và cho xây dựng trên hòn đảo này một ngọn hải đăng lớn. Năm 1899 ngọn hải đăng được xây xong và đến năm 1900 thì được đưa vào sử dụng.

Với dáng đứng mạnh mẽ, hải đăng Kê Gà như khẳng định vị thế của một ngọn hải đăng cổ xưa và cao nhất Đông Nam Á.

Xanh ngắt Vườn Xoài

Khu Du lịch Sinh thái Vườn Xoài (xã Phước Tân, thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai) những ngày cuối tuần thu hút rất đông du khách. Như một làng quê nông thôn Việt Nam, Vườn Xoài nằm yên bình, xanh ngắt trong lòng thành phố công nghiệp năng động Biên Hòa. Nơi đây đang là điểm đến lý tưởng cho những ai muốn tạm quên cái ồn ào của phố thị để hòa mình vào thiên nhiên.

Đến Vườn Xoài vào một ngày nghỉ cuối tuần để hưởng trọn cái không khí mát lành làm cho du khách thích thú dù hành trình từ Thành phố Hồ Chí Minh đến đây hơn ba mươi cây số. Con đường trải nhựa trước cổng Khu Du lịch Sinh thái Vườn Xoài vẫn còn hoang vu với cây cối xanh um khiến du khách càng tò mò khi trước đó giọng nói của cô hướng dẫn viên du lịch trong điện thoại vang lên: “Chỗ này phong cảnh hữu tình, các anh chọn nơi đây là tuyệt vời nhất rồi đó”.

Ấn tượng đầu tiên khi bước vào bên trong Vườn Xoài là lối kiến trúc đậm chất cổ xưa giống như một vườn thượng uyển. Con đường Trạng Nguyên thẳng vào hồ Hương Giang với dãy hiên phủ ngói hai bên treo những chiếc đèn lồng đủ màu sắc. Chạy dọc theo các con đường trong khu du lịch là những hàng cây cọ dầu thân to đều. Chung quanh khuôn viên, những ngôi nhà giả cổ xây theo kiểu nhà vườn Nam Bộ lấp ló, ẩn hiện trong rừng cây xanh tốt đủ loại như xà cừ, trúc, lộc vừng...

Một góc hồ Hương Giang.

Dọc bờ sông Chảy

Con sông Chảy hiền hoà lượn qua nhiều tỉnh miền núi phía Bắc không chỉ chở nặng phù sa mà còn hình thành nên những sắc màu văn hoá đặc biệt.

Sông Chảy vốn bắt nguồn từ sườn Tây Nam đỉnh Tây Côn Lĩnh (2.419m) và sườn Đông Bắc đỉnh Kiều Liên Ti (2.402m) ở phía Tây Bắc tỉnh Hà Giang. Sông đi qua địa bàn các tỉnh Lào Cai, Yên Bái rồi hợp lưu với sông Lô ở Phú Thọ, nhưng đoạn đẹp nhất là ở Lào Cai.

Nhằm khai thác tiềm năng của dòng sông Chảy, nơi có những vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ và cũng là nơi sinh sống của nhiều cộng đồng dân tộc vùng cao, tỉnh Lào Cai đã đưa vào khai thác tour du lịch khám phá sông Chảy bằng thuyền để phục vụ du khách.

Sông Chảy có hai mùa là mùa nước lớn và mùa nước cạn. Mỗi mùa dòng sông mang một vẻ đẹp riêng. Nếu như mùa nước lớn, con sông trở nên mênh mang kì vĩ; thì ngược lại, đến mùa nước cạn, con sông lại hiền hòa, dịu êm.

Sông Chảy mùa nước cạn với lô nhô những bãi đá bên bờ và những con đò nhỏ nép mình bên sông.

Chợ Lớn rong chơi

Sài Gòn hơn 300 năm vẫn giữ vị trí trung tâm thương mại lớn nhất Việt Nam. Nói về thương mại, không thể không kể đến những người Hoa ở Chợ Lớn.

Trong 5 chợ được người Sài Gòn và du khách cho là thú vị nhất TPHCM (theo cuộc bình chọn năm 2012 do Sở Văn hóa - Thể thao và Du lịch thành phố tổ chức), đã có 3 thuộc khu vực Chợ Lớn: Bình Tây, An Ðông và Soái Kình Lâm (thương xá Ðồng Khánh). Ðiều đó đủ thấy Chợ Lớn ghi dấu ấn thương mại đến đâu trong ý nghĩ của nhiều người.

Người Hoa vốn có khiếu kinh doanh. Một số người đến đất Sài Gòn lập nghiệp vào những thập niên đầu thế kỷ XX, khi dư dả bèn nghĩ đến chuyện lập chợ để có nơi tập trung buôn bán. Theo họ, nơi buôn bán càng náo nhiệt càng dễ thu hút khách, dễ phát triển kinh doanh.

Ông Quách Ðàm, người Triều Châu, sang Việt Nam làm ăn một thời gian đã mở hãng buôn Thông Hiệp. Năm 1928, chính quyền tỉnh Chợ Lớn dự định xây chợ Lớn mới. Hay tin, họ Quách mua miếng đất sình lầy rộng 2,5 mẫu ở thôn Bình Tây, cho san lấp và đề nghị xây tặng ngôi chợ bê tông lớn để người dân buôn bán với điều kiện ông được cất mấy dãy phố lầu xung quanh để cho thuê và được dựng tượng mình ở chợ. Chính quyền chấp thuận, thế là chợ Lớn mới ra đời năm 1930, sau này gọi là Bình Tây. Ông Quách được tiếng hào phóng, lại có lợi nhuận từ các dãy phố. Trong khi đó, tiểu thương mang ơn ông vì đã giúp họ có nơi buôn bán. 


Du khách tham quan, mua sắm ở chợ Bình Tây

17 thg 2, 2013

Những ngôi nhà cổ của làng Phú Vinh

Là một điểm tham quan thú vị trong các tour du lịch đến Nha Trang, làng Phú Vinh thuộc xã Vĩnh Thạnh, cách thành phố Nha Trang khoảng 5km về phía tây hiện còn một số ngôi nhà cổ trải qua ít nhất sáu đời con cháu.

Con sông Cái Nha Trang bắt nguồn từ dãy Trường Sơn – núi Gia Lố, vượt qua nhiều ghềnh thác, chảy qua các huyện Khánh Vĩnh, Diên Khánh đến Ngọc Hiệp (TP. Nha Trang) sông rẽ làm hai nhánh, một qua cầu Xóm Bóng và một qua cầu Hà Ra để đổ ra biển. Trên dòng chảy đến Ngọc Hiệp con sông có một nhánh rẽ nhỏ và làng Phú Vinh nằm trên lưu vực nhánh rẽ này.

Một ngôi nhà xưa

Chủ nhân của một trong các ngôi nhà cổ kể chuyện rằng từ xa xưa các vị tiền bối của dòng họ trên con đường Nam tiến đã dừng lại nơi này lập nghiệp và đặt tên làng Phú Giang, với hy vọng một vùng đất nhỏ cạnh bờ sông sẽ trở nên trù phú.

16 thg 2, 2013

Nhà thờ Mằng Lăng

Đến với vùng đất “núi Nhạn - sông Đà”, hẳn ai cũng muốn ghé thăm nhà thờ Mằng Lăng để tận hưởng cảm giác bình yên giữa chốn thánh đường. Nhà thờ được xây dựng vào năm 1892, do một vị linh mục người Pháp tên Joseph de La Cassagne mà người dân xứ đạo tại đây gọi tên theo tiếng Việt là Cổ Xuân phụ trách thi công.

Tên gọi của nhà thờ là “Mằng Lăng” nghe khá độc đáo và cũng có nguồn gốc của nó. Hơn 100 năm trước, khu vực An Thạch dân cư thưa thớt, cây rừng che kín cả lối đi, trong đó có một loài cây mọc rất nhiều, to lớn, tán phủ rộng, lá cây hình bầu dục, hoa chùm, nở ra màu tím hồng, được người dân trong vùng gọi là Mằng Lăng. Dấu vết khu rừng Mằng Lăng ấy giờ không còn nhưng nhà thờ vào thời điểm đó đã được đặt tên theo loại cây quý này. Trong nhà thờ hiện còn giữ một chiếc bàn mặt tròn làm bằng gỗ Mằng Lăng từ thuở vừa xây dựng, có đường kính đến 1,5m.



Dinh vua Mèo Hoàng A Tưởng

Xưa kia, Hoàng Yến Chao, người dân tộc Tày, là thổ ti cai trị xứ Bắc Hà (tỉnh Lào Cai), dân trong vùng quen gọi là "Vua Mèo" đã cho xây dựng dinh thự tại châu Bắc Hà để khẳng định uy quyền và sự giàu của mình. Gần 100 năm trôi qua, dinh Vua Mèo vẫn đứng sừng sững giữa bao la núi đồi, trở thành một địa điểm du lịch nổi tiếng của Bắc Hà.

Khởi công năm 1914 song đến năm 1921 dinh Vua Mèo mới được hoàn thành. Chủ nhân của đinh là cha con Hoàng Yến Chao, Hoàng A Tưởng. Hoàng A Tưởng cũng là một thổ ti ở Bắc Hà cho đến ngày Lào Cai được giải phóng. Vì thế, ngoài cái tên dinh vua Mèo, người ta còn gọi đây là dinh Hoàng A Tưởng.

Tương truyền, dinh thự vua Mèo Hoàng A Tưởng đươc thầy Tàu về xem thế đất theo phong thủy. Dinh tọa lạc trên một quả đồi rộng ở châu Bắc Hà, nay là trung tâm thị trấn huyện Bắc Hà, phía sau và hai bên đều có núi, phía trước có một dòng suối uốn lượn và có núi thế mẹ bồng con. Thế đất "tựa sơn đạp thủy" vững chãi, với mong muốn dòng họ được quyền quý, con cháu đời sau vinh hiển. Khu dịnh thự vua Mèo đã đạt đến trình độ thiết kế tinh xảo và nổi lên với quy mô đồ sộ tại vùng núi cao xa xôi, hùng vĩ như Bắc Hà.

Dinh Hoàng A Tưởng được hoàn thành từ năm 1921. 

Đến Hồ Cốc thư giãn và lắng nghe


Hồ Cốc có nhiều tảng đá nằm dọc bãi biển tạo nên sự khác biệt với các bãi biển khác. Ảnh: Phúc Minh


Biển Hồ Cốc là điểm du lịch nghỉ dưỡng, dã ngoại lý tưởng, chỉ cách TPHCM 175 km, khoảng 3 giờ đường bộ. So với các điểm tham quan du lịch khác ở Bà Rịa – Vũng Tàu, Hồ Cốc hấp dẫn bởi nét hoang sơ, bãi tắm xa khu dân cư và không đông đúc như các bãi biển khác.

Con đường dẫn đến biển Hồ Cốc quanh co dưới những tán rừng thuộc Khu bảo tồn thiên nhiên rừng Bình Châu – Phước Bửu. Suốt quãng đường vào Hồ Cốc khí hậu mát dịu, không khô rát như những vùng đất giáp biển khác. Chiều thứ Sáu, nhưng khách đến đây không đông lắm...

Nghề dệt thổ cẩm của người Pà Thẻn

Nhờ bàn tay khéo léo, tài hoa, các bà, các chị dân tộc Pà Thẻn đã dệt lên những tấm áo, chiếc váy xòe cầu kỳ và độc đáo, tạo nên vẻ đẹp đặc trưng của phụ nữ Pà Thẻn trên cao nguyên đá Hà Giang.

Lâu nay, phụ nữ dân tộc Pà Thẻn luôn tự hào về bộ trang phục truyền thống của dân tộc mình. Niềm vui, tự hào ấy được nhân lên khi Hợp tác xã dệt thổ cẩm truyền thống bản My Bắc (xã Tân Trịnh, huyện Quang Bình, tỉnh Hà Giang) được thành lập với mục đích bảo tồn nghề dệt thổ cẩm truyền thống. 

Bản My Bắc thu hút đông đảo du khách trong và ngoài nước đến tham quan, tìm hiểu những nét văn hóa đặc sắc của người Pà Thẻn.

Lăng Hoàng Gia

Ở xã Long Hưng, thị xã Gò Công, tỉnh Tiền Giang có một quần thể công trình kiến trúc cổ khá độc đáo, đó chính là lăng Hoàng Gia, nơi yên nghỉ của những người thuộc dòng họ Phạm Đăng, một dòng họ nổi tiếng ở Nam Bộ vào thế kỉ XVIII, XIX. Đặc biệt, tại đây có ngôi mộ của Đức Quốc Công Phạm Đăng Hưng, ông ngoại của vua Tự Đức.

Dòng họ Phạm Đăng từ Quảng Ngãi vào Gò Công lập nghiệp bắt đầu từ ông Phạm Đăng Dinh, một nhà nho vừa dạy học cho dân trong vùng, vừa khai khẩn đất đai giồng Sơn Quy để khai cơ lập nghiệp.

Chuyện kể rằng, vào một đêm mưa to gió lớn, có một người khách lạ ghé vào nhà ông Dinh xin bữa ăn và ở nhờ qua đêm. Vốn thương người và hiếu khách, ông Dinh tiếp đãi khách rất thịnh soạn. Hôm sau, khi ra đi, vị khách cảm kích nên cho ông Dinh biết mình là một thầy địa lí đang đi tìm long mạch. Để tạ ơn, vị khách mách bảo cho ông Dinh biết Gò Rùa, gò đất có dáng khom khom như cái mai rùa, là mảnh đất tốt, nếu dùng làm nơi an táng thân phụ, về sau con cháu sẽ được hưởng lộc rất lớn.

Nghe vậy, ông Dinh sai con trai là Phạm Đăng Long quay về Quảng Ngãi mang hài cốt ông nội là Phạm Đăng Tiên vào táng tại Gò Rùa. Năm 1796, cháu nội ông Dinh là Phạm Đăng Hưng, sinh năm 1764, thi đỗ Tam trường tại trường thi Gia Định.

Nhà thờ Đức Quốc Công Phạm Đăng Hưng từng là nơi ở của Thái hậu Từ Dũ từ lúc nhỏ cho đến khi ra Huế nhập cung vào năm lên 14 tuổi.