5 thg 5, 2014

Cầu Chẹt Sậy

Dân Bến Tre không xa lạ với cầu Chẹt Sậy. Đây là chiếc cầu bê tông cốt thép bắc qua kinh Chẹt Sậy trên tỉnh lộ 885, nối TP Bến Tre với huyện Giồng Trôm. Thế nhưng dân xứ lạ tới đây (như tui chẳng hạn) thì thấy có 2 chuyện ngồ ngộ.

Thứ nhất là cái tên Chẹt Sậy (thật ra ở nước ta có nhiều địa danh ngộ lắm). Tra tìm thì được giải thích thế này: Chẹt là chỗ hẹp. Áo chẹt là áo bó sát người, quần ống chẹt là quần có ống bó sát người. Kinh Chẹt Sậy là con đường nước xuyên qua rừng sậy um tùm, bị che khuất. Còn cầu Chẹt Sậy là chiếc cầu bắc qua kinh Chẹt Sậy.


Cầu Chẹt Sậy ngày xưa

Tây nguyên mộc mạc

“Mùa con ong đi lấy mật, mùa con voi xuống sông hút nước” cũng là mùa đẹp nhất trong năm của Tây nguyên. Tháng 3 trời trong xanh, nắng và gió đuổi dọc các chân đồi, dọc các thung lũng và bạt vào tai người đi. 

Người đàn ông Ba Na này ở làng Kon Mãh (Chư Pảh, Gia Lai) đón khách bằng màn đánh trống đặc trưng - Ảnh: T.B.D

Thời điểm này Tây nguyên đang là cao điểm của những lễ hội, nhưng muốn tìm điều thú vị hơn chẳng còn cách nào khác ngoài việc vác balô lên, bạn sẽ tìm thấy điều bất ngờ ngay trong những ngôi nhà mộc mạc của người Tây nguyên...

Cá ngát Ngã Bảy

Thị xã Ngã Bảy của tỉnh Hậu Giang là nơi có bảy dòng sông tụ họp và nằm cạnh quốc lộ 1A. Ngoài chợ nổi thu hút khách thập phương, nơi đây còn có giống cá ngát ngon nổi tiếng.

Cá ngát cùng họ với cá trê, cá chốt nhưng lớn hơn, màu đen và nhiều râu hơn. Cá ngát cái thường ôm bộ trứng lớn, ngon bùi ít có thứ trứng cá nào sánh kịp. Cá ngát trong hang dưới sông có kích cỡ lớn, thịt dai, ngọt và tuyệt ngon.

Người ta thường đợi những ngày con nước ròng, lội dọc mé sông, phát hiện hang cá và giăng lưới chặn bắt. Cá ngát có gai nhọn và rất độc, nếu chẳng may bị chúng đâm phải có người bị hành nóng lạnh mấy ngày chưa hết đau nhức!

Cá ngát nướng muối ớt

Hoa thông thiên hình quả chuông nho nhỏ

Hoa thông thiên là tên một bài hát do Phạm Duy phổ nhạc từ thơ của Đào Tiến Luyện. Ca khúc này được thể hiện rất truyền cảm qua giọng ca Duy Quang.

Nội dung bài hát là câu chuyện một cuộc tình giữa chàng trai và cô gái miền quê, trong đó bóng dáng hoa thông thiên bàng bạc. Ngày chia tay chàng ra chốn thành đô, đôi lứa hẹn hò nhau bên những đóa thông thiên:

Ngày chia ly tay trong tay ủy mị,
Ngón ngọc ngà nhẹ bứt đóa thông thiên
Cài lên áo đây cánh hoa diễm lệ
Bóng hình em người em gái dịu hiền


Canh chua Nam bộ

Trong tác phẩm Văn minh miệt vườn, nhà văn Sơn Nam cho rằng canh chua cá lóc, canh chua cá tra, cá vồ, cá bông lau… là những món ăn bình dân nhưng “tập trung bao nhiêu tinh túy của sản phẩm địa phương” và là những món ăn “thành công nhứt, phổ biến nhứt” ở Đồng bằng sông Cửu Long. Còn nhiều “biến tấu” của canh chua như vài món được kể trong bài này, món nào cũng ngon… hết biết.

Về Sóc Trăng đến vàm Đại Ngãi qua chuyến phà sang cù lao Dung, lữ khách nghe văng vẳng đâu đó lời ca ngọt lịm:

Nhớ canh cá ngát nấu bần
Nhớ cô em gái tảo tần sớm hôm.

Trong Việt Nam tự điển của hai tác giả Lê Văn Đức và Lê Ngọc Trụ (NXB Khai Trí, Sài Gòn, 1960), cây bần còn được gọi là thủy liễu “mọc dựa bờ nước, lá nhiều, nhành yếu, bông trắng, trái tròn dẹp, có đài dầy, nhọn ở gần cuống, ăn chua và chát”.

Cảnh sắc Mộc Châu

Vượt gần 200 km từ Hà Nội, chúng tôi đến Mộc Châu vào những ngày đầu đông. Trời se lạnh, gió hiu hiu và những lớp sương mù bảng lảng, khiến cảnh sắc nơi đây khi mờ khi tỏ, lúc ẩn lúc hiện, đẹp kỳ lạ.

Với những cảnh quan kỳ vĩ làm say lòng du khách bốn phương, cao nguyên Mộc Châu được đánh giá là rộng và đẹp nhất vùng núi phía Bắc Việt Nam. Dù mùa đông, nhưng Mộc Châu vẫn mênh mang màu xanh: xanh thẳm của bầu trời, xanh biếc của cây lá, xanh lục của núi đồi, xanh ngắt của những cánh đồng hoa cỏ...

Những vườn đào, vườn mận tuy không rạng rỡ kiêu sa như mùa xuân nhưng vẫn giữ được màu xanh dịu dàng của những ngọn lá. Những bãi cỏ ken dày trên mặt đất, tạo thành những tấm thảm xanh bạt ngàn. Những trảng hoa dại li ti dủ sắc màu: vàng, trắng, đỏ, tím, hồng…trải dài tít tắp, thấp thoáng trong sương. Và, xanh nhất là những đồi chè miên man đến như vô tận. Thi thoảng, trên những sườn đồi, những đàn bò, đàn trâu đang nhẩn nha gặm cỏ…

Song, nếu cảnh sắc nơi này chỉ có thế thì lượng du khách đã không kéo đến Mộc Châu ngày càng tăng như thế. 

Khu du lịch Hồ - Rừng thông