Chùa Hội Phước (xã Tân Nhuận Đông, Đồng Tháp) là ngôi chùa cổ có từ đời vua Thiệu Trị năm thứ 5 (1845). Đương thời, chỉ là một thảo am của bà Trần Thị Ngôn dựng lên để tu niệm. Năm 1845, bà xuất gia ở chùa Huệ Lâm (Gia Định), được ban cho pháp danh là Như Định. Năm 1849, Tổ đình Giác Lâm (Gia Định) tiến cử hòa thượng Liễu Ngọc Phổ Minh về trụ trì thảo am và từ đó đặt tên là Hội Phước Tự.
Năm 1850, hòa thượng Liễu Ngọc bắt đầu xây dựng chùa với những công trình như: Chánh điện, tổ đường, đông đường, tây đường, giảng đường và tiền đường, công trình xây dựng mãi đến năm 1891 mới hoàn thành.
Chùa cổ Hội Phước (Đồng Tháp) là công trình tiêu biểu, vừa lưu giữ nét truyền thống, vừa mang hơi thở hiện đại, trở thành điểm nhấn văn hóa - tâm linh của vùng đất sen hồng.
Chùa Hội Phước nằm cách trục đường chính gần 400 m, trên khuôn viên rộng khoảng 5.500 m², tách biệt nhưng không xa cách, tạo không gian yên tĩnh cho người tìm về. Toàn thể công trình được xây dựng theo lối kiến trúc “nội công, ngoại quốc” quen thuộc trong kiến trúc chùa Việt. Trục trung tâm gồm tiền đường, chính điện, tổ đường, tạo nên xương sống của quần thể. Bao quanh là giảng đường, tăng xá bố trí cân đối, hài hòa. ẢNH: THANH QUÂN