7 thg 2, 2013

Lễ hội Roóng Poọc

Vào ngày thìn tháng Giêng âm lịch hàng năm, người Giáy ở xã Tả Van, huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai lại tổ chức lễ hội Roóng Poọc (lễ hội xuống đồng) để cầu mùa màng bội thu, người yên vật thịnh, mưa thuận gió hòa

Người Giáy tổ chức lễ hội Roóng Poọc tại thung lũng Mường Hoa thuộc xã Tả Van, cách thị trấn Sa Pa khoảng 10 km. Từ sáng sớm, từng đoàn người tíu tít nói cười, hồ hởi về dự hội. Người Mông từ Hầu Thào, Lao Chải dồn xuống, người Dao từ Bản Hồ, Bản Phùng ngược lên, du khách từ thị trấn Sa Pa cũng tới dự làm cho lễ hội đông vui tới hàng nghìn người.

Địa điểm mở hội là một khu ruộng tương đối bằng phẳng phía đầu bản. Để tượng trưng cho sự no ấm, các già làng đặt đĩa trứng luộc nhuộm đỏ, đĩa đồ trang sức bằng bạc, xôi đỏ, quả còn do các cô gái chưa chồng đặt lên bàn thờ để cúng thần, cầu mùa. Thầy mo (thầy cúng) mặc áo dài cài khuy cẩn thận, thắp hương rồi khấn bằng tiếng dân tộc, có nghĩa cả làng, cả bản xuống đồng, ra bãi. Mời thần làng về ngự. Giữ cho bản làng được người yên vật thịnh... Khi lễ cúng kết thúc là dàn nhạc trống, chiêng, điệu kèn pí lè tấu lên thông báo các trò chơi mang tính nghi lễ tượng trưng bắt đầu.

Lễ hội Roóng Poọc được bắt đầu bằng một lễ cúng với nhiều thứ lễ vật.

Suối khoáng nóng Tháp Bà

Cách trung tâm thành phố Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa khoảng 4 km về phía Bắc, sau lưng Tháp Bà Ponagar cổ kính và huyền bí là Trung tâm Du lịch Suối khoáng nóng Tháp Bà - Nha Trang, một điểm đến hấp dẫn đối với nhiều du khách mỗi khi đến thăm thành phố biển Nha Trang 

Thiên nhiên đã hào phóng ban tặng cho nơi đây một dòng suối nước khoáng mặn được lấy từ độ sâu hơn 100m trong lòng đất. Con suối khoáng nóng giàu clorua natri silic cùng nhiều nguyên tố vi lượng khác nên không chỉ vừa đảm bảo vệ sinh mà còn vừa có lợi cho sức khỏe của con người.


Du khách có thể thoải mái lựa chọn cho mình một trong số nhiều dịch vụ chăm sóc sức khỏe đặc biệt để được tận hưởng cái cảm giác thư giãn đầy sảng khoái từ thiên nhiên như tắm bùn tại VIP SPA, tắm bùn Tiên Sa, tắm hoa, tắm thảo dược, bơi trong hồ nước khoáng ấm, massage thư giãn…



Tận hưởng cảm giác thư giãn dưới dòng suối khoáng nóng giữa thiên nhiên hoang sơ.

Xe lửa cổ Đà Lạt

Lâu nay du khách đến Đà Lạt muốn dạo chơi phố núi thường đi bộ, đạp xe đạp, đi xe ngựa hoặc chạy vespa cổ... nay lại có thêm thú đi xe lửa cổ. Ngồi trên những toa tàu hỏa cổ chạy từ từ men theo các triền núi, trại hoa, xóm làng, đồi thông... du khách sẽ có cơ hội được khám phá thêm nhiều vẻ đẹp đầy quyến rũ ở thành phố trên cao nguyên này. 

Nhằm biến Đà Lạt thành một thiên đường nghỉ dưỡng ở xứ Đông Dương, năm 1908, người Pháp đã cho xây dựng một tuyến đường sắt dài 84 km từ thành phố Phan Rang - Tháp Chàm (tỉnh Ninh Thuận) lên Đà Lạt nằm ở độ cao 1.500m so với mực nước biển. Để đoàn tàu có thể lên được độ cao ấy người ta đã thiết kế thêm những đoạn đường sắt có răng cưa nhằm tạo độ bám cho tàu. Và đây cũng chính là loại đường sắt độc đáo nhất thế giới thời bấy giờ.



Chiếc đầu máy tàu hỏa cổ chạy bằng hơi nước ở ga Đà Lạt.

Chiếu dời đô

Cuộc thiên đô vĩ đại của vua tôi nhà Lý vào mùa thu năm 1010 từ cố đô Hoa Lư (Ninh Bình) ra thành Đại La (Hà Nội ngày nay) gắn liền với câu chuyện ra đời của bản "Chiếu dời đô" nổi tiếng do chính tay vua Lý Công Uẩn ban hành.

Sử cũ kể rằng, mùa xuân năm Canh Tuất (1010), nhân chuyến xa giá về châu Cổ Pháp (nay thuộc huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh) để ban tiền, lụa cho các bậc bô lão trong vùng, Đức Thái Tổ Lý Công Uẩn đã tự tay viết "Chiếu dời đô" bàn về việc dời đô từ Hoa Lư lên thành Đại La. Cũng theo sử cũ kể lại, mùa thu, tháng 7 năm 1010, vua Lý Công Uẩn từ thành Hoa Lư dời đô ra kinh phủ ở thành Đại La. Lúc đoàn thuyền ngự vừa cập bến thành Đại La thì thấy rồng vàng bay lên, vua thấy thế cho là điềm lành nên ra lệnh đổi tên Đại La thành Thăng Long.

Tượng vua Lý Công Uẩn (tại Hà Nội) trong tư thế tay phải cầm “Chiếu dời đô”, tay trái chỉ về đất Thăng Long. 

Chùa Cầu Đông

Trên phố Hàng Đường (phường Đồng Xuân, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội) có một ngôi chùa mang đậm nét kiến trúc cổ kính - chùa Cầu Đông. Đặc biệt hơn cả, đây là nơi duy nhất ở Hà Nội thờ Thái sư Trần Thủ Độ, vị khai quốc triều Trần (1225-1400).

Chùa Cầu Đông còn có tên là chùa Đông Môn, xưa thuộc tổng Hậu Túc, huyện Thọ Xương. Tương truyền, chùa được dựng vào đời nhà Lý (1010-1225) và trải qua nhiều lần trùng tu. Ngày xưa, ở đây có “Cầu Đông” - chiếc cầu đá bắc qua sông Tô Lịch và “Cửa Đông” - cửa tường thành phía Đông của Hoàng thành Thăng Long nên người xưa đặt tên cho chùa là Cầu Đông để dễ dàng phân biệt với các ngôi chùa khác. Hiện chùa còn lưu giữ được nhiều tấm bia cổ, trong đó, bia dựng năm Vĩnh Tộ thứ 6 (1624) có ghi lại nhiều việc chính như mua thêm đất, mở rộng khuôn viên và mở mang chùa. 

Cổng tam quan chùa Cầu Đông. 

Nhớ phố Hội sông Hoài

Lặng lẽ bên đôi bờ sông Hoài, phố cổ Hội An với những nếp nhà mái ngói rêu phong đượm màu cổ kính đang ngày lại ngày viết nên những câu chuyện thú vị về một vùng di sản nổi tiếng của Quảng Nam. Thời gian trôi nhanh, vậy là đã hơn 10 năm kể từ ngày khu phố cổ có tuổi đời gần 600 năm này được UNESCO công nhận là di sản văn hoá thế giới... 

Phố cổ Hội An giờ không chỉ là niềm tự hào của người dân Quảng Nam, mà còn là niềm tự hào chung của người dân đất Việt. Hôm nay đây, đi giữa lòng phố cổ, thả bộ qua mấy con phố nhỏ yên ả như Bạch Đằng, Lê Lợi, Trần Phú… với những dãy nhà cổ kính rêu phong thấy như được sống lại với khung cảnh của những nếp nhà nền nếp gia phong của một thời xưa cũ.
Hội An nay, Faifo xưa, từ bao đời nay dường như vẫn thế, vẫn những nếp nhà gỗ lợp ngói âm dương sấp ngửa, những bậu cửa nhẵn bóng vết người ngồi theo năm tháng, những giàn bông giấy nở hoa rụng đỏ cả sân nhà, những hội quán, đình đền khói nhang nghi ngút, những ngõ nhỏ bình yên sâu hút, những giếng nước cổ trong vắt mát lịm giữa trưa hè, và cả những con người phố cổ hiền từ, nền nếp gia phong…


Những buổi chiều về, đứng trên Chùa Cầu cổ kính, ngắm nhìn dòng sông Hoài lững lờ xuôi dần về phía Cửa Đại để hoà mình vào biển Đông bỗng nhớ lại một thời quá khứ vàng son của mấy trăm năm về trước. Thời ấy, phố Hội tấp nập cảnh trên bến dưới thuyền với từng đoàn thương thuyền của người Nhật Bản, Trung Quốc, Hà Lan, Tây Ban Nha, Ấn Độ… vào ra giao thương buôn bán.


Những dãy nhà cổ mái ngói rêu phong ở phố cổ Hội An. Ảnh: Trang Linh

Về miền sóng, cát

Nằm trải dài trên 192 km bờ biển, Bình Thuận còn là nơi tiếp giáp giữa hai khu vực Nam Trung Bộ và Đông Nam Bộ. Chính vì vậy, nơi đây có sự giao thoa về địa lý, kinh tế và văn hóa của hai vùng nên đã tạo ra một vùng đất có nhiều tiềm năng du lịch đặc sắc bậc nhất của Việt Nam, đặc biệt là du lịch biển. 

“Thiên đường” nghỉ dưỡng

Ngày 24/10/1995, hiện tượng nhật thực toàn phần đã xuất hiện một cách kì thú tại thị xã Phan Thiết (nay là thành phố Phan Thiết) của tỉnh Bình Thuận. Hàng trăm ngàn người bao gồm các nhà khoa học, khách du lịch trong nước và quốc tế đã đổ về đây để chiêm ngưỡng và nghiên cứu hiện tượng có một không hai này. Và cũng từ đây, cái tên Bình Thuận bắt đầu xuất hiện một cách đầy ấn tượng trên bản đồ du lịch Việt Nam và thế giới. Kể từ đó, ngày 24/10 cũng chính thức trở thành Ngày Du lịch Bình Thuận.

Dinh nhà Vương

Gần 100 năm trước, ở khu vực người Mông (Hà Giang) sinh sống, có dòng họ Vương mà đứng đầu là Vương Chính Đức đã thống lĩnh được toàn bộ vùng cao nguyên rộng lớn này và tự xưng vương. Để khẳng định vai trò và uy quyền của mình, "Vua Mèo" cho xây dựng dinh thự. Trải bao mưa nắng đến nay, dinh Vua Mèo vẫn tồn tại và trở thành một di tích lịch sử, văn hóa giá trị giữa cao nguyên đá Đồng Văn... 

Tương truyền, để chuẩn bị xây dựng ngôi nhà, Vương Chính Đức đã đích thân sang Tàu tìm thầy địa lý về chọn đất. Sau khi khảo sát khắp vùng cao nguyên đá, thầy địa lý đã chọn thung lũng Sà Phìn (nay là xã Sà Phìn, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang). Giữa thung lũng nổi lên một khu đất hình mai rùa, được ví như là “thần Kim Quy”, phía trước là hai quả núi hình mâm xôi, tượng trưng cho cuộc sống đầy đủ, ấm no. Sau nhà là một dãy núi sừng sững như bức tường thành vòng cung ôm lấy dinh thự mà thầy địa lý phán rằng con cháu đời sau sẽ vinh hiển.

Sau khi chọn được mảnh đất ưng ý, năm 1920, dinh thự họ Vương bắt đầu được xây dựng. Hầu hết thợ xây dựng là người Hồi vùng Vân Nam (Trung Quốc) và những tốp thợ giỏi nhất người Mông được huy động xẻ đá, chặt gỗ để làm nhà. Mất 8 năm và tốn khoảng 150.000 đồng bạc trắng nhà Vương mới hoàn thành.

Dinh nhà Vương được bao bọc bởi một bức tường đá chắc chắn và một cổng chính dẫn vào. 

Phố cổ trên cao nguyên đá

Khu phố cổ Đồng Văn trên Cao nguyên đá Đồng Văn (Hà Giang) được xem như một di sản kiến trúc, lịch sử và văn hóa. Du khách trong và ngoài nước khi đến đây đã không khỏi ngỡ ngàng, thích thú về một không gian sống, sinh hoạt, kinh tế, xã hội, văn hóa nguyên sơ, mộc mạc như bao đời nay của cư dân bản địa... 

Ở độ cao trên 1000m so với mặt nước biển, phố cổ Đồng Văn hiện ra trong sương mù với vẻ bảng lảng, huyền ảo đến lạ kỳ. Nếu so sánh với phố cổ Hội An, phố cổ Hà Nội thì phố cổ Đồng Văn không phải là cổ nhất, về quy mô cũng không lớn. Nhưng đặc biệt, phố cổ Đồng Văn có những sắc thái riêng biệt độc đáo và mang bản sắc riêng của cư dân vùng cao nguyên đá. 


Từ sáng sớm phố cổ Đồng Văn đã đông vui tấp nập trong sắc màu thổ cẩm. 

Một thoáng Việt Nam

Từ đầu năm 2010, tại thành phố Hồ Chí Minh đã có thêm một địa chỉ mới chào đón du khách: khu du lịch làng nghề mang tên "Một thoáng Việt Nam" (MTVN). Khu du lịch được quy hoạch trên diện tích hơn 20 ha thuộc xã An Phú, huyện Củ Chi, vốn là đầm lầy, hoang hóa với chi chít hố bom và dây kẽm gai để lại từ thời chiến tranh. 

Ý tưởng xây dựng khu du lịch làng nghề thủ công xuất phát từ tâm nguyện của một người phụ nữ đã gắn bó với mảnh đất này. Đó là bà Trần Thị Tuyết Nga, người từng sống và chiến đấu ở đây những năm tháng ác liệt, chứng kiến bao đồng đội hy sinh để giữ vững căn cứ địa của cuộc kháng chiến. Bà Tuyết Nga tâm sự: “Khi quay lại Củ Chi để xây một trường học nhỏ tặng con em địa phương, nơi tôi đã từng đóng quân, nhìn đất, nhìn người, tôi nảy ra ý định làm một cái gì đó thật ý nghĩa. MTVN ra đời như vậy đó". Sau gần 20 năm miệt mài xây dựng (công trình khởi công năm 1991), công sức của bà và các cộng sự đã cho ra đời MTVN. 

Một góc quê hương.