Khác với cua đồng và cua biển, loại cua đá chủ yếu sống ở vùng rừng núi, trong các hốc đá tại các khe suối. Chúng thường ẩn mình dưới những tảng đá, nên cần nhẹ nhàng nâng tảng đá lên và tóm gọn. Theo người dân vùng cao cho biết, ban ngày cua đá thường nấp dưới các tảng đá để tránh các loài ăn thịt chúng. Về đêm, chúng rủ nhau ra khỏi hốc đá đi kiếm ăn, đây cũng là thời điểm lý tưởng nhất để có một giỏ đầy cua.
21 thg 7, 2016
Độc đáo món cua đá nướng trong ống nứa
Ngoài những món cá, ốc, tôm suối được biết đến là những đặc sản khó cưỡng lại khi lên với miền Tây Nghệ An thì còn một món ăn không thể không nhắc đến ấy là món cua đá nướng trong ống nứa.
Độc đáo nghề bắt cua đêm trên sông Lam
Việc bắt cua trên sông Lam bắt đầu từ chiều tối kéo dài tới 2-3 giờ sáng hôm sau và mang lại thu nhập khá cho một số hộ dân sống ven sông.
Hàng ngày, khi nước sông Lam xuống thấp, lúc trời bắt đầu tối, một số hộ dân bên sông Lam ở xã Thạch Sơn, huyện Anh Sơn, Nghệ An lại lên thuyền đi bắt cua.
Lên Đà Lạt trải nghiệm Đồi Mộng Mơ
Đồi Mộng Mơ được ví như một Đà Lạt thu nhỏ với phong cảnh ngập tràn sắc hoa rực rỡ, là sự pha trộn hài hòa giữa tuyệt tác thiên nhiên và những công trình kiến trúc mang đậm dấu ấn văn hóa Việt.
Tham quan Đồi Mộng Mơ, du khách sẽ được đắm chìm trong không gian xanh ngút tầm mắt, với những cung đường uốn lượn mềm mại được ôm trọn bởi các thảm hoa rực rỡ sắc màu, xuất xứ từ nhiều nơi trên thế giới như: dạ yến thảo, phong lữ thảo, Pensée, thiết mộc lan, thu hải đường… Ở đó, ẩn hiện trong sương mờ ảo mỗi buổi sớm, trải dọc trên sườn đồi là hệ thống nhà nghỉ dưỡng xinh xắn mang không gian đặc trưng của xứ sở ngàn thông.
Ngoài ra, Đồi Mộng Mơ còn có những dấu ấn văn hóa lịch sử khi tái hiện hình ảnh tiểu Vạn Lý Trường Thành vắt ngang đồi, hay ngôi nhà cổ hơn 300 năm được dựng nguyên bản từ nhà rường ở Bình Định.
Tham quan Đồi Mộng Mơ, du khách sẽ được đắm chìm trong không gian xanh ngút tầm mắt, với những cung đường uốn lượn mềm mại được ôm trọn bởi các thảm hoa rực rỡ sắc màu, xuất xứ từ nhiều nơi trên thế giới như: dạ yến thảo, phong lữ thảo, Pensée, thiết mộc lan, thu hải đường… Ở đó, ẩn hiện trong sương mờ ảo mỗi buổi sớm, trải dọc trên sườn đồi là hệ thống nhà nghỉ dưỡng xinh xắn mang không gian đặc trưng của xứ sở ngàn thông.
Ngoài ra, Đồi Mộng Mơ còn có những dấu ấn văn hóa lịch sử khi tái hiện hình ảnh tiểu Vạn Lý Trường Thành vắt ngang đồi, hay ngôi nhà cổ hơn 300 năm được dựng nguyên bản từ nhà rường ở Bình Định.
Khung cảnh nên thơ của Đà Lạt nhìn từ Đồi Mộng Mơ.
Chợ hải sản tấp nập trên cầu cảng ra đảo Cô Tô
Đông đúc, nhộn nhịp từ mờ sáng, hải sản tươi sống, giá rẻ, chợ cá Cái Rồng (Vân Đồn, Quảng Ninh) cũng được coi là đầu mối phân phối hàng cho các tỉnh phía bắc.
Du khách đi Cô Tô, Quan Lạn thường lên tàu từ cảng Cái Rồng, được hình thành trên cầu tàu bằng bê tông dài 108 m, rộng 8 m. Đây là nơi neo đậu của tàu khai thác thủy hải sản, tàu vận chuyển hàng hoá, tàu làm dịch vụ và tàu vận tải hành khách. Nhưng Cái Rồng vẫn được nhắc đến là một cảng cá, nơi có những loài hải sản tươi sống, đặc trưng ngon nhất của vùng biển miền bắc.
20 thg 7, 2016
Đổi gió cuối tuần ở cánh đồng lau Long An
Chỉ cách Sài Gòn chừng 20km, đồng cỏ lau huyện Đức Hòa, Long An gần đây thu hút giới trẻ ghé thăm, chụp ảnh và tìm giây phút thư thái vào những dịp cuối tuần.
Đám cây khô trơ trọi chẳng còn lá nhưng là bối cảnh chụp hình cực đẹp - Ảnh: XUÂN LỘC
Ngày nghỉ cuối tuần ở Sài thành, nếu những đám cỏ lau ở quận 2 không còn mới mẻ và lôi cuốn nữa, bạn có thể tìm đến đồng cỏ lau rộng lớn, tươi đẹp còn ít người biết đến ở địa phận huyện Đức Hòa, Long An.
Đâu rồi những đồi sim?!
Với ý nghĩ tìm lại những nét đặc trưng về thiên nhiên, con người ở Quảng Trị đã ghi sâu vào ký ức tuổi thơ, hai đề tài tôi dành nhiều thời gian suy nghĩ và tìm kiếm nhất là hình ảnh những đồi sim, nắng và gió Lào ở Quảng Trị.
Những “đồi sim” chứ không chỉ là hoa và trái sim. Và với thằng nhóc 6 tuổi như tôi hồi đó, chưa hề biết gì đến bài thơ của cụ Hữu Loan, chỉ thấy thích khi biết loại trái ngon, ngọt đầy ắp rổ của mấy bà ngồi bán dọc đường Phan Bội Châu vô chợ Đông Hà, lại có thể hái ăn thoải mái, không phải mua vì cây sim mọc hoang đầy trên đồi. Hồi đó, nhà tôi ở cái xóm nhỏ thuộc thôn đệ Nhị, cạnh đồng lúa làng Tây Trì. Nếu tính theo đường QL9 thì qua khỏi nhà thờ là “ngoại ô” rồi, con đường lên dốc và quẹo tay trái về hướng tây; bên trái là đồi đất chập chùng mọc đầy sim, bên phải là vùng đất thấp kéo dài ra bờ sông Hiếu. Đi lên, qua khỏi đường sắt là đã thấp thoáng những xóm người Thượng (cách gọi người dân tộc thiểu số hồi ấy).
Sim bên triền đập Trấm, tháng 6/2014
Dân dã xôi đường xứ Quảng
Cứ mỗi lần về quê ngoại ở Quảng Nam giỗ chạp, ăn xong bữa, đến lúc đứng lên thể nào tôi cũng được dúi vào tay một bịch xôi đường. Thứ xôi gì mà kỳ, màu thì đen nghìn nghịt, vậy mà cắn một miếng thấy mê tơi, phải cắn miếng thứ hai, rồi hết veo hồi nào không hay.
Kiểu ngọt của xôi đường không làm người ăn cảm thấy ngấy, xôi đường Quảng Nam ngọt rất dịu, rất cuốn hút, cộng thêm cái vị dẻo của nếp, bùi bùi của đậu đen, thơm lựng của mè rang và cay nồng quyến rũ của gừng... ôi chao, ngon đến khó cưỡng.
Người cồn Sơn làm du lịch kiểu chơn chất
Du lịch cồn Sơn (quận Bình Thủy, TP Cần Thơ) không còn xa lạ với nhiều du khách ưa khám phá cảnh đẹp sông nước vùng ĐBSCL. Tuy nhiên, chính cách làm du lịch độc đáo và lối sống mộc mạc, chân chất của người dân nơi đây mới là điều níu chân du khách.
Đua… xuồng, một trò chơi tận dụng ưu thế từ hệ thống kênh rạch ở cồn Sơn - Ảnh: CHÍ QUỐC
Chỉ mất khoảng năm phút qua phà Cô Bắc trên đường Lê Hồng Phong (quận Bình Thủy), du khách có thể đặt chân lên cồn Sơn, một khu đất cồn giữa sông Hậu với 79 hộ dân sinh sống, cách trung tâm TP Cần Thơ khoảng 6km, hiện là một trong những điểm du lịch trải nghiệm lý thú cho du khách.
Cỏ hoa Khánh Vĩnh níu chân người
Trong các cuộc hành trình du lịch và khám phá mọi miền đất nước, việc chọn những nơi có hoa để vui chơi và chụp ảnh là điều không chỉ những người trẻ mà hầu như lứa tuổi nào cũng thích. Vào những mùa hoa, các đơn vị du lịch luôn lên chương trình, mời gọi du khách. Chẳng hạn đã có các tour khám phá mùa hoa tam giác mạch ở Hà Giang, mùa hoa hướng dương ở Nghệ An, mùa hoa cúc họa mi ở Hà Nội, hoặc đến các cánh đồng hoa lavender ở Đà Lạt…
Ngay bản thân tôi, một người đi đây đi đó nhiều, cũng luôn tìm đến những cánh đồng hoa, mê hoặc với chúng, ngẩn ngơ với chúng.
Phượt Pù Luông - chuyến đi liều lĩnh và đáng nhớ
Mất 3 tiếng để vượt qua 11 km tìm đến bản Kho Mường (Thanh Hóa) nằm sâu trong thung lũng nhưng chúng tôi đã được ăn bữa cơm ngon và lắng nghe những câu chuyện không thể nào quên.
Rời Hà Nội từ 5h30, chúng tôi lên xe hướng thẳng đại lộ Thăng Long, tìm đường đến xã Lũng Vân, Tân Lạc, Hòa Bình. Đường lên Lũng Vân cứ cao dần với những con dốc không tên, trời nắng đẹp nên chúng tôi tranh thủ dừng nghỉ bên suối và chụp ảnh.
Cảnh vật bên đường không có núi non trùng điệp hay đá tai mèo dựng đứng như ở Hà Giang, không nhiều ruộng bậc thang như ở Mù Cang Chải mà là một cánh đồng ngô trải rộng miên man. Ngô ở đây trồng từ trên triền đồi, triền núi rồi tràn ra khắp các thung lũng như một tấm thảm khổng lồ.
Không giống nhiều người đi trước, thường qua lối Mai Châu, Hòa Bình, chúng tôi rẽ theo một con đường vẫn chưa có trên bản đồ để đến khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông, ở Bá Thước, Thanh Hóa. Đường bê tông rộng đủ cho xe khách đi qua, nhưng lại dốc xuống theo từng khúc cua tay áo làm xế có cảm giác như cả xe và người đang lao xuống vực.
Đây là đoạn đường phá từ vách đá còn dang dở, bên núi không kè đất, còn bên vực sâu hút. Đi ngày nắng không sao nhưng mùa mưa đất đá có thể rơi từ trên núi xuống lòng đường rất nguy hiểm.
Rời Hà Nội từ 5h30, chúng tôi lên xe hướng thẳng đại lộ Thăng Long, tìm đường đến xã Lũng Vân, Tân Lạc, Hòa Bình. Đường lên Lũng Vân cứ cao dần với những con dốc không tên, trời nắng đẹp nên chúng tôi tranh thủ dừng nghỉ bên suối và chụp ảnh.
Cảnh vật bên đường không có núi non trùng điệp hay đá tai mèo dựng đứng như ở Hà Giang, không nhiều ruộng bậc thang như ở Mù Cang Chải mà là một cánh đồng ngô trải rộng miên man. Ngô ở đây trồng từ trên triền đồi, triền núi rồi tràn ra khắp các thung lũng như một tấm thảm khổng lồ.
Không giống nhiều người đi trước, thường qua lối Mai Châu, Hòa Bình, chúng tôi rẽ theo một con đường vẫn chưa có trên bản đồ để đến khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông, ở Bá Thước, Thanh Hóa. Đường bê tông rộng đủ cho xe khách đi qua, nhưng lại dốc xuống theo từng khúc cua tay áo làm xế có cảm giác như cả xe và người đang lao xuống vực.
Đây là đoạn đường phá từ vách đá còn dang dở, bên núi không kè đất, còn bên vực sâu hút. Đi ngày nắng không sao nhưng mùa mưa đất đá có thể rơi từ trên núi xuống lòng đường rất nguy hiểm.
Những thửa ruộng bậc thang đang vào mùa đổ nước để chuẩn bị vụ mới.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)