Trong văn học nước Nam, có những chuyện
tình có gốc tích Trung Quốc nhưng vì đã quá thân thuộc nên dân ta có
cảm giác là của nước mình, như Kim trọng – Thúy Kiều, Lục Vân Tiên –
Kiều Nguyệt Nga. Nhưng cũng có trường hợp thiên tình sử rất đẹp của nước
Nam, nhưng lại bị tưởng là của Trung Quốc. Người mộ điệu cải lương
nào mà không biết bài ca cổ “Võ Đông Sơ – Bạch Thu Hà” của
soạn giả Viễn Châu.
Cách đây hơn 40 năm, khi bắt đầu biết đọc chữ, tôi đã dùng mấy
đồng tiền ăn quà để mua tờ giấy in bài ca cổ này bày bán trên
nền chợ trước trường học. Tôi đã thuộc lòng và thỉnh thoảng
lại hát bài ca nói về chuyện tình lãng mạn và bi tráng đẹp như
cổ tích của Võ Đông Sơ – Bạch Thu Hà. Thế nhưng, tôi cũng như
nhiều người mộ điệu cải lương, cứ lầm tưởng đây là tích truyện Tàu
nào đó thuộc đời Tống, đời Đường, giống như Lương Sơn Bá – Chúc Anh
Đài, Lữ Bố - Điêu Thuyền, Phạm Lãi – Tây Thi…Cho tới một lần, tôi
về thị xã Gò Công (tỉnh Tiền Giang), ghé thăm miếu thờ Võ Tánh,
người đã phò chúa Nguyễn Ánh gầy dựng nên cơ nghiệp nhà Nguyễn, và thú
vị biết rằng câu chuyện Võ Đông Sơ – Bạch Thu Hà là của dân
mình, rất gần gũi với đất Nam bộ quê tôi.
Về Gò Công nghe chuyện Võ Đông Sơ
Từ thành phố Mỹ Tho (Tiền Giang) đi về phía biển gần 40 cây số là tới
thị xã Gò Công, vùng đất đã từng cống hiến cho triều Nguyễn 2 bà hoàng
hậu là bà Từ Dũ và Nam Phương Hoàng Hậu. Tiếp tục đi về hướng biển
thêm khoảng 5 cây số là đến ấp Gò Tre – xã Long Thuận – thị xã
Gò Công. Đây là vùng đất nổi tiếng với trái sơ ri. Bên con đường nhựa
nhiều xe cộ qua lại, cạnh gốc cây cổ thụ hàng trăm năm tuổi, giữa
khu vườn cây dại mọc um tùm là ngôi cổ miếu nhỏ dột nát, rêu
phong, trên tấm biển ghi: Di tích Văn hóa Lịch sử cấp tỉnh – Miếu
thờ Hoài Quốc Công Võ Tánh, thân sinh của chàng trai Võ Đông Sơ
trong câu chuyện tình nói trên.
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phụ nữ Today. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Phụ nữ Today. Hiển thị tất cả bài đăng
26 thg 1, 2013
4 đời Công tử Bạc Liêu và một kết cục bi đát
Vào
năm 1895, tại Bạc Liêu có một đám cưới giữa một bên là thầy ký quèn
mang họ Trần Trinh và một bên là con gái của ông bá hộ trong vùng. Nhờ
đám cưới “một bên có tiền, một bên có tài” ấy mà sau này đất Bạc Liêu có
ông hội đồng Trạch giàu có nhất “Nam kỳ lục tỉnh”. Để rồi sau đó nữa,
đất Bạc Liêu có thêm một người được xếp vào loại “ăn chơi phóng túng
nhất mọi thời đại” ở phương Nam, đó chính là Công tử Bạc Liêu.
Chuyện tình thầy ký Trạch
Một ngày cuối năm 1895, tại xã Châu Hưng - huyện Vĩnh Lợi – tỉnh Bạc Liêu, diễn ra lễ cưới của cô con gái thứ tư của ông bá hộ Phan Văn Bì, một người giàu có nhất nhì tỉnh Bạc Liêu. Tuy là nhà bá hộ, nhưng đám cưới tổ chức không lớn lắm, vì là đám gả con gái, chú rể lại là một thầy ký quèn. Sinh ra trong gia đình nghèo từ miệt Biên Hòa – Đồng Nai trôi dạt về Bạc Liêu khai khẩn đất hoang, khi mới 12 – 13 tuổi đầu Trần Trinh Trạch (SN 1873) phải đi làm mướn cho một gia đình địa chủ đã nhập quốc tịch Pháp.
Chuyện tình thầy ký Trạch
Một ngày cuối năm 1895, tại xã Châu Hưng - huyện Vĩnh Lợi – tỉnh Bạc Liêu, diễn ra lễ cưới của cô con gái thứ tư của ông bá hộ Phan Văn Bì, một người giàu có nhất nhì tỉnh Bạc Liêu. Tuy là nhà bá hộ, nhưng đám cưới tổ chức không lớn lắm, vì là đám gả con gái, chú rể lại là một thầy ký quèn. Sinh ra trong gia đình nghèo từ miệt Biên Hòa – Đồng Nai trôi dạt về Bạc Liêu khai khẩn đất hoang, khi mới 12 – 13 tuổi đầu Trần Trinh Trạch (SN 1873) phải đi làm mướn cho một gia đình địa chủ đã nhập quốc tịch Pháp.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)