27 thg 8, 2016

Cây kiếm trừ ma và những trận kịch chiến của thầy mo

Thầy mo được xem như người có thể đến thế giới tâm linh chiến đấu với ma quỷ để giải cứu hồn vía người đi lạc hoặc bị bắt đi. Để chiến đấu với ma quỷ, thầy mo phải cần đến một cây kiếm.

Đây là 2 cây kiếm từng được những thầy mo ở miền núi Nghệ An sử dụng từ hàng trăm năm về trước. 

Thầy mo từng là lực lượng rất uy quyền trong xã hội cũ ở miền núi. Họ không thể hiện quyền uy bằng sức mạnh mà chủ yếu là nhờ đức độ và việc làm của mình mang lại sự bình yên về mặt tinh thần cho cộng đồng.

26 thg 8, 2016

Tản mạn về ngôi chùa Xá Lợi

Mỗi ngôi chùa có một tên gọi chính thức, gọi là tên hiệu. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp người ta quen gọi chùa bằng tên dân dã do mình tự đặt, thường là dựa theo một đặc điểm dễ thấy, dễ nhớ nào đó của chùa. Chính vì vậy, các tư liệu giới thiệu về chùa thường ghi 2 tên, một là tên chính thức và hai là tên thường gọi.

Tất nhiên tên hiệu chùa là chính danh, do các bậc trưởng thượng của Phật giáo ban đặt. Tên thường gọi thì hoặc là đúng tên hiệu, hoặc là dân gian đặt ra thì chỉ để thuận tiện cho việc gọi thôi chứ không hề được thừa nhận chính thức.

Cá biệt có một ngôi chùa rất nổi tiếng ở Sài Gòn, cái tên do người dân tự đặt cho chùa lại được dùng làm tên hiệu của chùa luôn.

Đừng quên bánh đập Hội An

Dù ở nhà hàng quán xá hay ngay trong nhà dân, vỉa hè..., món bánh đập dân dã đã góp phần vinh danh vùng đất Hội An “trăm vật trăm ngon”. 

Hấp dẫn đĩa bánh tráng đập chấm mắm nêm phố Hội - Ảnh: THANH LY 

Sao không phải là cái tên kiêu sa khác mà là “bánh đập”, nhiều người đã đặt câu hỏi khi lần đầu nghe đến thức quà quê này. Đơn giản thôi vì bánh trước khi ăn phải đập tay vào nó mới đúng điệu.

Chuyện kể rằng lúc mới xuất hiện nghề làm bánh tráng, cư dân nơi đây thấy bánh mới tráng nóng hổi, trắng ngần ngon lành nên ăn thử. Thấy ngon liền thêm hai miếng bánh tráng mỏng mới nướng giòn tan kẹp một lớp bánh ướt rồi dùng nắm tay đập cho lớp bánh tráng nướng vụn ra, dính quyện vào lớp bánh ướt, vậy mà món ăn lại càng thêm thi vị.

Nghe mưa thèm lẩu cá ót

Chỉ là món ăn "thường thường" tiện dụng của dân vùng biển, nhưng vào nhà hàng, quán xá, cá ót được “nâng cấp” thành món lẩu lạ miệng khoái khẩu dành cho khách thập phương. 

Cá ót nấu lẩu - Ảnh: THỦY OCG 

Hà Nội những ngày ướt nhẹp và buồn hiu hắt. Những cơn mưa sau hoàn lưu bão đến bất ngờ và thường rầm rộ khiến dân tình hốt hoảng. Đứng dưới gầm cầu cạn đợi mưa ngớt mà tự dưng nhớ cơn mưa rào rào trên bãi biển Vân Đồn một đêm sáng trăng.

​Góc ẩn mình Pù Luông

Pù Luông đẹp nhất là vào độ lúa chín, tháng 6 và tháng 10 hàng năm. Nhưng không phải chỉ khi lúa chín nơi này mới đẹp. Hãy đi và cảm nhận, có một góc ẩn mình như thế ở Pù Luông. 


Góc ẩn mình Pù Luông - Ảnh: ĐỨC HÙNG 

Hè 2016, dân đi lại ở Hà Nội xôn xao về một khu “retreat” (góc ẩn mình) giữa Khu bảo tồn thiên nhiên Pù Luông (Thanh Hóa). Ban đầu chỉ là một vài bức ảnh về một hồ bơi “vô cực” giữa sương khói, mây ngàn, xa xa là thung lũng, là dãy núi điệp trùng... Rồi những căn nhà mái rơm lan can gỗ, góc sân với bàn nước thư giãn bên hiên...

Bánh canh bột lọc giò heo nổi tiếng nhất Bà Rịa

Nước lèo ngọt thanh, sợi bánh mềm dai khiến tô bánh canh Long Hương được nhiều khách du lịch ghé không chỉ một lần.

Du khách từng nhiều lần đến tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu ắt không còn xa lạ với quán bánh canh Long Hương nằm ngay trước cổng chào thành phố Bà Rịa. Không chỉ là địa chỉ ăn uống, quán bánh canh còn được xem như một điểm không thể bỏ qua khi ghé thành phố biển. 

Bạc Liêu, về miền nhãn cổ trăm năm

Cậu cháu từ quê lên chơi, mang theo quà là một bọc nhãn. Loại nhãn hái từ vườn còn tươi rói. Đó là nhãn xuồng cơm vàng - thương hiệu của xứ vọng cổ Bạc Liêu. Vậy là lại "lên lịch"... đi. 

Dưới bóng cây nhãn cổ thụ trăm tuổi - Ảnh: BÍCH HUỲNH 

Hò hẹn, rồi cuối tuần, chúng tôi phóng xe máy một ngày từ Sài Gòn xuống tới Bạc Liêu, ngủ qua đêm để sáng đi thăm vườn nhãn cổ trên trăm tuổi.

Hai bên đường, người người bán nhãn. Rồi khi tôi hỏi, ai cũng nhiệt tình chỉ đường: “Đi qua hai xã Hiệp Thành và Vĩnh Trạch Đông. Vườn nhãn đó ai cũng biết, rộng lắm, cả cây số…”.

Lang thang giữa “vương quốc pơmu”

Có một khu rừng pơmu kỳ bí với quần thể hàng nghìn cây có thể chinh phục bất kỳ du khách nào. Tiếng chim hót, tiếng suối chảy, tiếng hoang dã dội về. Tất cả hòa thành thứ âm hưởng của tự nhiên nguyên sơ. 

Một cây pơmu cổ thụ ở khu rừng kỳ bí - Ảnh: TRẦN MAI 

“Người dân bao đời sống nhờ rừng, nếu như tàn phá rừng thì nguồn sống lấy từ đâu. Phải mất hàng nghìn năm mới có được một cánh rừng. Phá đi thì bao giờ có lại rừng cho con cháu

Ông B’ríu Liếc (bí thư Huyện ủy Tây Giang) 

Tháng 9 này, đến Yên Bái thăm mùa vàng Mù Căng Chải

Những vạt núi, vạt đồi của Tây Bắc hửng lên sắc vàng ươm của những thửa ruộng bậc thang chập chùng. 

Tháng 9, khi da trời xanh ngăn ngắt, điểm xuyết những dải mây trắng bồng bềnh như chiếc khăn voan hờ hững trên bờ vai thiếu nữ, khi những vạt lá sấu vàng chạy lăn tăn dưới hơi thở của cơn gió heo may chợt ghé thăm phố phường, khi cái nắng chỉ còn nồng nàn mà không gay gắt, vàng óng mật mà không chói chang, khi lòng người chợt chùng xuống trước chiếc lá sen già thì đấy là lúc từ tận sâu thẳm tâm hồn, bỗng khởi lên niềm đam mê rong ruổi trên những con đường Tây Bắc.

Biết bao khách thị thành đã ngẩn ngơ trước những thớt ruộng xếp san sát và đều tăm tắp như những phím đàn dương cầm. 


Ngọt bùi kẹo lạc Diễn Vạn

Về làng nghề bánh kẹo Xuân Bắc và Đông Hà (xã Diễn Vạn, Diễn Châu) bất cứ mùa nào trong năm đều thấy không khí lao động nhộn nhịp. Nghề làm bánh kẹo ở đây được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, giúp người dân có cuộc sống no đủ.

Gia đình anh Nguyễn Văn Lực ở làng Xuân Bắc gắn bó với nghề lâu nhất ở Diễn Vạn, Theo anh Lực để làm ra những chiếc cu đơ thơm ngon cần phải kỹ lưỡng trong khâu chọn nguyên liệu và có bí quyết nhà nghề riêng.