6 thg 5, 2016

Hồ Quan Sơn – tiên cảnh ‘sát rạt’ Hà Nội bạn phải đến thử

Hồ Quan Sơn (thuộc địa phận của 5 xã, huyện Mỹ Đức) được ưu ái chọn lựa là một địa điểm cực thú vị dành cho những ai muốn “đổi gió” du lịch trong ngày. Khu du lịch sinh thái Hồ Quan Sơn chỉ cách Thủ đô chưa đến 50km, vì thế bạn hoàn toàn có thể sở hữu một chuyến đi “đã đời” mà vẫn đảm bảo tiết kiệm cả thời gian lẫn chi phí. Hồ Quan Sơn đẹp hùng vĩ và tràn trề sức sống của gần 20 ngọn núi lớn nhỏ kéo dài, lừng lững trên mặt hồ nước cùng với thảm thực vật xanh mướt vô cùng phong phú. Đến đây, bạn sẽ được thả hồn mình với cỏ cây hoa lá, trôi bồng bềnh giữa mặt nước mênh mông, tận hưởng bầu không khí dịu mát và ngắm nhìn trọn vẹn cảnh vật bao la, rồi chợt nhận ra thiên nhiên quanh ta sao mà tươi đẹp đến thế.

Rộn ràng mùa chem chép

Cách nay trên chục năm, trong một lần cùng đồng nghiệp xuống xã Phước An (huyện Nhơn Trạch) để tìm hiểu cơ sở thực tế của câu ca dao Đồng Nai: “Cá buôi, sò huyết Phước An/Gạo thơm Phước Khánh, tôm càng Tam An”… tôi được nghe ông Tư Nhu (Hồ Văn Nhu, Chủ tịch Hội Nông dân xã lúc bấy giờ, nay đã nghỉ hưu) nói một câu mà tôi cứ nhớ hoài: “Hình như ông trời thương dân vùng này nên mùa điều chín cũng là mùa chem chép ngon nhất. Chem chép thời điểm này, bắt được con có vỏ cỡ nào thì ruột gần cỡ nấy. Nấu canh chem chép cứ lựa trái điều già (đào lộn hột), giòn mà không chát để nấu thì không cần nêm nếm thêm gia vị gì cả. Cứ vậy mà ăn đến no cũng không muốn thôi!”.

* Món… “trời thương”!


Liền sau đó tôi được ông Ba Trá (Lý Văn Mười) ở ấp Vũng Gấm là một “thổ địa” của vùng sông nước Phước An, lòng chảo Nhơn Trạch tự tay nấu đãi món canh chem chép nấu điều. Nước canh nóng hổi, đậm đà vị ngọt, thơm, béo của thịt chem chép hòa cùng vị chua chua, chát chát của trái điều già tạo ra một hương vị thật độc đáo. Nước canh này chan vào bún, mới vừa húp mấy muỗng đã túa mồ hôi. Gắp vài con chem chép trắng ngần chấm vào dĩa nước mắm sống dằm ớt hiểm hườm hườm, đưa vào miệng nhai lại tiếp tục ứa mồ hôi, vì... quá đã. Ít có món nào ăn trong mùa nóng mà ngon đến không biết no như canh bún chem chép nấu với điều.


Mua bán chem chép ở vựa Tư Lớn. ảnh: B.Thuận

Chem chép, sò huyết Phước An

Dân sống nghề hạ bạc ở vùng sông nước Phước An (huyện Nhơn Trạch) phân biệt mùa nước trong năm khá rõ rệt. Mùa nam tức mùa nước cạn khởi đầu từ tháng giêng đến cuối tháng 6 âm lịch, còn mùa nước gà gáy (tức mùa nước ngập) từ tháng 7 đến tháng chạp. Như vậy, mùa nam chỉ còn khoảng một tháng nữa. Đây là mùa dân sống nghề sông nước ở Rạch Mới, Bà Trường, Bàu Bông tập trung vào việc đào chem chép, bắt sò huyết. Từ lâu, sò huyết Phước An đã được đưa vào ca dao Đồng Nai: "Cá buôi, sò huyết Phước An". Sò huyết ở vùng rừng Sác ngập mặn này ngon không kém gì sò huyết đầm Ô Loan (tỉnh Phú Yên). Món sò huyết nướng chấm muối chanh tạo ra vị ngọt, thơm và béo, rất hợp với khẩu vị của người thích uống bia. Việc bắt sò huyết được khởi sự sớm hơn, từ đầu mùa nam, tức là mới tháng giêng khi nước cạn làm lộ ra những bãi bồi ven sông Bà Hào, Bà Gioi, Thị Vải... Công việc đi bắt sò huyết khá sạch và nhàn nhã.

Sò huyết

Cá buôi sông Thị Vải

Đề cập đến những món ngon xứ Đồng Nai, trong kho tàng ca dao dân gian đã xếp "cá buôi, sò huyết Phước An" đứng đầu danh sách. Sò huyết thì hầu như ai cũng biết, còn cá buôi thì kẻ biết người không. Ông Tư Nhu (Hồ Văn Nhu), chủ tịch Hội nông dân xã Phước An (huyện Nhơn Trạch) năm nay 56 tuổi là dân cố cựu có gia đình sông mấy đời ở ấp Vũng Gấm nói một cách quả quyết: "Cá buôi chính là con cá đối sống lâu năm trở thành. Thường được gọi là cá buôi, con cá phải bằng cườm chân trở lên. Tức phải cỡ nửa kg trở lên. Hồi trước dân hạ bạc Phước An này đánh được những con cá buôi nặng từ 2kg đến 2,5kg là chuyện thường. Nhưng bây giờ "đỏ con mắt" mới kiếm được con cá buôi nặng 1 kg !".

Bà chủ quán Ba Lai (Nguyễn Thị Đào) với những con cá buôi tươi rói được ngư dân Phước An cung cấp.


5 thg 5, 2016

Sôi động Lễ hội đường phố Huế

Trong khuôn khổ Festival Huế 2016, trong hai ngày 1/5 và 3/5, trên những đường phố chính của thành phố Huế đã diễn ra Lễ hội đường phố với chủ đề “Di sản và sắc màu văn hóa” với sự tham gia của nhiều đoàn nghệ thuật trong nước và quốc tế như: đoàn Lân – sư – rồng Thái Nghi Đường Huế, đoàn xiếc Việt Nam, nhóm nhạc truyền thống Chango Colombia, đoàn múa cung đình Hàn Quốc, đoàn Yosakoi truyền thống Nhật Bản…

Tại kỳ Festival năm nay số lượng các đoàn quốc tế tham gia ít hơn so với các kỳ Festival trước. Sự thiếu vắng của những đoàn nghệ thuật quen thuộc nổi tiếng như đoàn cà kheo Bỉ, đoàn thổ dân Úc... có phần nào đó làm cho không khí lễ hội bớt phần sôi động. Tuy nhiên, bù lại là sự góp mặt của những đoàn nghệ thuật mới như đoàn múa cung đình Hàn Quốc, đoàn nghệ thuật truyền thống Mông Cổ, đoàn nghệ thuật Quảng Đông (Trung Quốc)... đã đem lại những nét mới cho lễ hội đường phố năm nay.

Trên đường phố, các nghệ sĩ đã khuấy động không khí lễ hội bằng những màn biểu diễn nghệ thuật truyền thống của quốc gia mình khiến cho không gian vốn trầm lắng, nhẹ nhàng của cố đô Huế trở nên náo nhiệt, tưng bừng. Hòa cùng những thanh âm và vũ điệu sôi động của các đoàn nghệ thuật, hàng vạn du khách và người dân Huế đã hào hứng xuống đường giao lưu cùng các nghệ sĩ, tạo nên một dấu ấn cho kỳ Festival Huế 2016.

Hàng vạn du khách và người dân Huế cùng hòa mình vào không khí lễ hội đường phố
tại khu vực ngã tư đầu cầu Tràng Tiền. Ảnh: Thanh Giang/Báo ảnh Việt Nam

Lên đỉnh Háng Đồng 'săn' dải ngân hà tuyệt đẹp

Các phượt thủ thông thường tìm đến Tà Xùa, Háng Đồng (huyện Bắc Yên, tỉnh Sơn La) để săn biển mây. Nhưng nơi đây còn có một cảnh quan thiên nhiên khác tuyệt đẹp về đêm. Đó là dải ngân hà.

Tôi lựa chọn một ngày mặt trăng mọc muộn để lên đỉnh Háng Đồng với hi vọng chụp được dải ngân hà. 7 giờ tối, khi ánh hoàng hôn đã gần như tắt hẳn, bầu trời quang đãng phía trên đầu tôi bắt đầu lấp lánh hàng vạn ngôi sao báo hiệu một đêm thuận lợi cho việc chụp dải ngân hà 

Bánh trứng kiến - đặc sản đầu hè đất Cao Bằng

Chắc chắn nhiều người sẽ rất tò mò khi lần đầu tiên nghe tên chiếc bánh đặc sản của vùng Cao Bằng, Bắc Kạn. 

Bánh trứng kiến là một trong những món bánh độc đáo của người Tày vùng núi Đông Bắc nước ta, mạn Bắc Kạn, Cao Bằng. Nguyên liệu chính để làm nên món bánh này chính là trứng kiến. Loại bánh này thường chỉ được làm vào khoảng thời gian nhất định cuối tháng 4 và tháng 5 hằng năm bởi đây là thời gian sinh trưởng mạnh nhất của loài kiến đen rừng. 

Nguyên liệu chính để làm bánh trứng kiến chính là trứng non của kiến. Ảnh: Tinker 

Lược sử nghề chế biến rượu ở Bến Gỗ

Vào cuối thế kỷ 16, đất Đồng Nai còn hoang sơ chưa được khai phá, dân cư thưa thớt, sản xuất thô sơ, trình độ xã hội thấp. Cuộc phân tranh Trịnh Nguyễn làm cho đời sống nhân dân lầm than cơ cực đã tạo ra làn sống di cư từ miền Thuận Quãng vào Đồng Nai sinh sống, sau đó vào năm Kỉ Mùi (1679) nhà Minh ở Trung Quốc sụp đổ, tổng binh Trần Thượng Xuyên không khuất phục nhà Thanh đã đem chiến thuyền, binh lính và gia quyến đến xin thuần phục chúa Nguyễn ở Thuận Hóa. Chúa Nguyễn đã thu nhận họ và cho vào khai khẩn, mở mang vùng đất phương nam (Đồng Nai). Cuộc di cư của người Việt và người Hoa vào đất phương nam (Đồng Nai) đầu tiên định cư sinh sống sản xuất và buôn bán ở Bến Gỗ (nay thuộc xã An Hòa - huyện Long Thành - tỉnh Đồng Nai). Dần dần Cù Lao Phố có vị trí thuận lợi hơn cho việc buôn bán nên ngày càng phồn thịnh và trở thành trung tâm thương mại của cả vùng Nam bộ và Bến Gỗ trở thành nơi buôn bán vệ tinh của Cù Lao Phố với việc buôn bán gỗ, tre nứa từ rừng đi khắp xứ Biên hòa, Gia định. Vì vậy có thể nhận định rằng, làng Bến Gỗ được hình thành trên 300 năm cùng với các ngành nghề xuất hiện từ thời gian đó, trong đó có nghề chế biến rượu.

Rượu trắng Bến Gỗ

Tôm càng Rạch Đông

Đã từ lâu con Rạch Đông - đoạn chảy qua địa bàn ấp 3 và ấp 1, xã Tân An (huyện Vĩnh Cửu) đổ ra sông Đồng Nai - nổi tiếng là có nhiều tôm cá. Trong đó, tôm càng Rạch Đông ngon được nhiều nơi biết đến. Ca dao Đồng Nai đã ghi nhận sự việc này một cách rất hình ảnh:

Rạch Đông nước chảy 
Con cá nhảy, con tôm nhào.

Rượu đế Bến Gỗ

Vào nửa sau thế kỷ XVII, các thế hệ di dân tự do người Việt với phương tiện chủ yếu là thuyền, ghe, xuồng... theo thủy triều ngược dòng Đồng Nai vào định cư ở các giồng đất hai bên bờ. Do đây là những nơi sẵn nước ngọt dùng cho sinh hoạt, trồng tỉa nên người Việt đến khai khẩn sớm nhất (theo Gia Định thành thông chí của Trịnh Hoài Đức). Theo đó, Bến Gỗ (nay thuộc xã An Hòa - huyện Long Thành) là một trong những vùng định cư sớm nhất của số cư dân này ở xứ Đồng Nai. Và không biết tự lúc nào rượu đế Bến Gỗ đã vang tiếng khắp miền Nam. Trong Biên Hòa - Đồng Nai 300 năm hình thành và phát triển thì cho rằng: "... Thức uống có men phải nói đến rượu đế. Cùng với rượu Gò Đen (Long An), Hòa Long (Bà Rịa), rượu gạo Bến Gỗ (Long Thành) cũng nổi tiếng xứ Đồng Nai. Rượu đế chưng cất từ gạo nếp kết tinh chất bổ dưỡng từ bột nên dùng đúng liều lượng rất dễ tiêu hóa. Rượu đế còn dùng để ngâm thuốc gồm nhiều loại động, thực vật để tăng lực hoặc chữa bệnh". Rõ ràng là chi tiết "cùng với" không được đúng lắm vì Bến Gỗ hình thành địa bàn dân cư sớm hơn Long An, Long Đất thì rượu đế Bến Gỗ không thể xuất hiện cùng thời với rượu đế Gò Đen, rượu đế Hòa Long mà là phải có trước. Nhưng trước là lúc nào thì chưa có tài liệu nào nói rõ.

Một lò rượu ở An Hòa