Có lần, cô bạn quê ở Nghệ An đãi tôi một món gỏi làm từ con ruốc khô, ăn miếng đầu tiên đã thấy ngon rụng rời. Hỏi “mi làm răng mà làm ngon dữ rứa?”, hắn nói: “Có chi mô, toàn nguyên liệu rẻ tiền thôi đó”.
Ờ, quả vậy, hắn lấy một nhúm con ruốc khô xào với hành khô phi và chút dầu ăn, rưới tí nước mắm và thêm chút đường cho cân bằng mặn ngọt, rồi để nguội. Sau đó, hắn xắt mấy lát chuối chát và vài miếng khế chua; rau thơm có vài lá răm, vài lá ngò gai (mùi tàu), thái nhỏ. Nước trộn gỏi gồm tí nước mắm, chanh, đường, ớt..
Nếm miếng đầu tiên, vị chua, cay, chát, ngọt, mặn hòa quyện vào nhau, không cầm lòng đặng phải gắp nữa, gắp nữa. Trong “rừng” mùi vị ấy, nổi bật nhất là vị ngọt thơm đặc trưng của con ruốc khô - Ảnh: Tú Quyên