Canh rong mứt nấu với trứng. ẢNH: TRẦN CAO DUYÊN
Hồi nhỏ, những ngày nghỉ học, anh chị tôi thường theo mẹ đi ra gành nạo rong mứt. Tôi đòi đi theo nhưng mẹ không cho: “Đá trơn lắm, rất dễ ngã. Con ở nhà”. Khai thác rong mứt không hề dễ. Người đi nạo rong phải rành “kỹ thuật” đi trên đá, chân quen bám đá, giữ thăng bằng tốt trên những phiến đá không bằng phẳng. Một chút sơ sẩy có khi ngã chỏng vó bởi mặt đá trơn nhẵn và ẩm ướt. Nhiều khi người nạo rong phải dang nắng, chịu sóng, chịu gió mới có được vài kí lô gam rong. Có khi đang nạo rong bị sóng “đánh úp”, người thì ướt loi ngoi lóp ngóp, chỗ rong vừa nạo cũng văng đi đằng nào. Gian nan vậy nên làng biển quê tôi có câu: “Muốn ăn rong mứt nấu canh/ Mời anh chín thác mười gành với em”.