3 thg 11, 2017

Hồ Trúc: “Lá phổi xanh" giữa lòng Chư Jút

Nằm giữa lòng thị trấn Ea T'ling, Hồ Trúc vừa là “lá phổi xanh” điều tiết khí hậu cho trung tâm huyện Chư Jút vừa là một điểm du lịch sinh thái lý tưởng.

Hồ Trúc trở thành “lá phổi nhỏ” ở trung tâm huyện Chư Jút với 15 ha mặt nước và 10 ha rừng 

Hồ Trúc nằm ở trung tâm thị trấn Ea T’ling (Chư Jút) với tổng diện tích khoảng 25 ha, trong đó có khoảng 15 ha mặt nước. Toàn bộ 10 ha còn lại nằm trọn trong một bán đảo với vô số các loại cây rừng như: Sao đen, bằng lăng tím, thông, trúc… Theo những người dân địa phương, từ cả trăm năm trước, trên bán đảo đã có rất nhiều cây trúc nên họ quen gọi khu vực này là Hồ Trúc. Hiện tại, diện tích trúc còn lại trên bán đảo khoảng hơn 1 ha.

Độc đáo Lễ cúng bến nước của đồng bào Tây Nguyên

Lễ cúng bến nước là lễ phổ biến của các dân tộc thiểu số Tây Nguyên.

Theo phong tục, hàng năm, cứ sau khi thu hoạch mùa màng, chủ bến nước chuẩn bị các đồ lễ như rượu cần, heo, gà... làm lễ để tạ ơn thần nước đã cho gia đình, buôn làng nguồn nước sạch để phục vụ đời sống và tạ ơn thần linh đã phù hộ cho dân làng được khỏe mạnh. Đồng thời cầu mong thần nước tiếp tục phù hộ cho mưa thuận gió hòa, dân làng mạnh khỏe và gặp nhiều may mắn. Thầy cúng (thường là già làng) sẽ là người chủ trì Lễ cúng, đọc lời khấn và thực hiện các nghi lễ truyền thống. 

Thầy cúng soạn lễ vật 

Lễ mừng lúa mới của đồng bào Mạ

Lễ mừng lúa mới là nghi lễ quan trọng trong đời sống tâm linh của người Mạ nhằm cầu mong hồn lúa, thần linh che chở và phù hộ cho lúa tốt, được mùa, dân làng ấm no, hạnh phúc. Lễ mừng lúa mới thường được tổ chức sau khi người dân thu hoạch xong lúa trên nương rẫy và đã cất vào kho.

Già làng K'Ngul, ở bon Ting Wel Đơm, xã Đắk Nia (Gia Nghĩa) thực hiện Lễ mừng lúa mới của người Mạ 

Lễ hội Sen Dolta của đồng bào Khơme Bình Phước

Theo phong tục truyền thống, hằng năm cứ vào 2 ngày cuối tháng 8 và mồng 1-9 âm lịch, đồng bào Khơme tại Bình Phước lại nô nức tổ chức lễ hội Sen Dolta hay còn gọi là lễ cúng ông bà. Lễ hội nhằm tưởng nhớ công ơn và cầu phước cho linh hồn của các bậc sinh thành, người trong thân tộc quá cố và tri ân tổ tiên đã khai phá đất đai, phù hộ cho phum, sóc được bình an, thịnh vượng...

Đông đồng bào Khơme Bình Phước đến chùa tham dự lễ hội Sen Dolta

Về Dền Sáng thăm làng nghề chạm bạc truyền thống

Ðến Dền Sáng (Bát Xát), du khách không chỉ được tận mắt chiêm ngưỡng cảnh núi non hùng vĩ, những cánh rừng già nguyên sơ, mà còn được tìm hiểu bản sắc văn hóa của đồng bào dân tộc Dao qua nghề chạm bạc truyền thống.

Nằm yên bình bên dòng suối Tình, giờ đây, làng nghề chạm bạc truyền thống Nậm Dạng, xã Dền Sáng được du khách biết đến như một điểm du lịch hấp dẫn.

Du khách thích thú với nghề chạm bạc truyền thống của người Dao ở Dền Sáng. 

2 thg 11, 2017

Ngôi nhà cổ kiến trúc Huế có hơn trăm cột ở miền Tây

Ngôi nhà hơn trăm tuổi ở Long An ngoài nét cổ kính theo kiểu nhà rường Huế còn độc đáo khi có 120 cột nhà bằng gỗ quý.

Ở bờ sông Vàm Cỏ Đông (xã Long Hựu Đông, huyện Cần Đước, Long An) có di tích Nhà Trăm Cột, là ngôi nhà cổ được xây dựng từ năm 1901. Chủ nhân kiến tạo ngôi nhà này là ông Trần Văn Hoa, là hương sư của làng Long Hựu, tỉnh Gia Định, sau đó làm hội viên Hội đồng quản hạt Chợ Lớn. Vì thế mà tên gọi thủa ban đầu của nó là Nhà ông hội đồng, Nhà ông cả 

1 thg 11, 2017

Phố cổ Đồng Văn - mê đắm miền biên viễn

Lên Cao nguyên đá Đồng Văn, ngoài thả hồn theo những sườn đồi bát bát nương ngô của người Mông, ngắm hàng trăm vách núi tai bèo giữa đất trời Lũng Cú; đứng trên đỉnh núi Ma Lé nhìn xuống dòng Nho quế đến rợn người, không thể không đắm mình đi giữa phố cổ Đồng Văn. Bởi đây không chỉ là điểm du lịch độc đáo nơi miền biên viễn, mà còn là cái nôi văn hóa đặc biệt cổ xưa nhất của người Mông ở địa đầu Tổ quốc.

1. Thị trấn Đồng văn nằm trên cao nguyên đá ở độ cao trung bình từ 1.000- 1.600m so với mặt nước biển, cách TP.Hà Giang 160km. Ở đây có một khu phố và chợ cổ có lối kiến trúc độc đáo hàng trăm năm tuổi mà vẻ đẹp cổ kính, thâm trầm của nó luôn tạo nên sự khác biệt. Những mái nhà trầm mặc ép dưới ngọn núi trập trùng, rảo bước trên con phố lặng lẽ uốn lượn quanh đường bình độ trên triền dốc cao dưới cái nắng chiều vàng ấm áp, chúng tôi như trút hết mệt mỏi sau khi vượt những cung đường hiểm trở từ Mèo Vạc đến thị trấn đặc biệt này

Một góc phố cổ Đồng Văn

Đêm Đồng Văn thưởng thức cà phê phố cổ

Ngồi trong ngôi nhà cổ sắp bước sang tuổi 102, nhâm nhi tách cà phê nóng hổi và lắng nghe tiếng khèn Mông đủ để khiến người ta quên đi cái giá giữa cao nguyên đá Đồng Văn.

Trên con đường Hạnh Phúc những ngày cuối năm tấp nập từng đoàn xe đưa khách du lịch miền xuôi về cao nguyên đá Đồng Văn. Do cách thành phố Hà Giang 145 km với những cung đường đèo khúc khuỷu, nên gần như chiều tối du khách mới đến đặt chân đến được thị trấn Đồng Văn, sau hành trình Quản Bạ - Yên Minh, khám phá Dinh nhà họ Vương và chinh phục cột cờ Lũng Cú.

Vốn đã biết bao trùm cái lạnh cao nguyên khi thị trấn nằm trên độ cao hơn 1.000 m so với mặt nước biển, nhưng cái giá giữa mùa đông sau khi mặt trời khuất núi khiến nhiều người phải rùng mình e ngại. Chỉ trong chốc lát, bóng tối đổ ụp toàn thị trấn. Trên khắp các con đường, bóng người và xe thưa dần, thế vào đó là ánh sáng mờ ảo của những quán nướng ven đường quốc lộ.

Những cung đường đặc sản Cần Thơ

Ở Cần Thơ, có nhiều cung đường quanh năm tấp nập người mua bán nông sản, trái cây. Hương đồng, không gian miệt vườn lan tỏa qua những đặc sản quê nhà ngon lành, những nụ cười tươi rói của người dân Cần Thơ mến khách. Đó còn là chuyện mưu sinh của những cuộc đời gắn với nghề mua gánh bán bưng.

“Quẹo lựa! Quẹo lựa!”


Cung đường đặc sản lâu đời và nổi tiếng ở Cần Thơ phải kể đến lộ Vòng Cung, đoạn từ qua cầu Trường Tiền (xã Mỹ Khánh) đến tận xã Tân Thới, huyện Phong Điền, nhưng rôm rả nhất là đoạn gần Thiền viện Trúc Lâm Phương Nam. Ở Cần Thơ, đường lộ mới mở, bà con lại đem con cá, cọng rau, trái cây vườn nhà ra để bán, lâu dần thành nghề. Đó là quy tắc chung cho sự ra đời của những “cung đường đặc sản”. Có thể kể đến quốc lộ 91B, đường Võ Văn Kiệt, đường nối Cần Thơ- Vị Thanh, Bốn Tổng- Một Ngàn… Nét dân dã từ cách bài trí, hàng hóa đến sự chân chất của người bán đã trở thành đặc trưng. Nhất là kiểu mua bán thiệt tình, chào mời dễ thương: “Mua gì quẹo lựa chị ơi!” đã khiến những sạp hàng ven đường có sức hút đến lạ.

Cô Điệp (phải) người có thâm niên bán trái cây gần 20 năm ven lộ Vòng Cung, đoạn thuộc thị trấn Phong Điền. Ảnh: ĐĂNG HUỲNH

Về đồng nước lũ

Như một thứ “đặc sản” miền Tây, đồng nước lũ đã trở thành nét đẹp không thể thiếu của vùng đất đầu nguồn. Hình ảnh đồng nước mênh mông luôn mang đến cảm giác rất riêng cho những ai có dịp hòa mình vào khung cảnh bình yên, thi vị bên cạnh cuộc mưu sinh của những người dân vùng lũ.

Vẻ đẹp nên thơ…


Kênh Trà Sư mùa nước đổ. Con nước cuồn cuộn mang theo màu đỏ ngầu của phù sa tắm táp ruộng đồng. Cánh đồng xã Thới Sơn được dòng nước lấp đầy ăm ắp, hứa hẹn một vụ mùa bội thu sau khi lũ rút. Chúng tôi đến nơi này trong một ngày nắng nhạt. Cả cánh đồng như tấm gương khổng lồ soi bóng mây trời. Dù mực nước chưa lên đỉnh điểm nhưng khiến tôi lo lắng bởi máy móc mang theo toàn là thứ “nước không ưa, mưa không chịu”.