26 thg 6, 2014

Chùa Hòn Một

Gần đây, trong các tour du lịch Long Hải có thêm một điểm đến: chùa Hòn Một.

Chùa nằm cạnh bờ biển, không xa các bãi tắm, resort nên khá thuận tiện cho việc viếng thăm. Sau một buổi vẫy vùng với sóng biển, khi nắng lên thì bước sang chùa dạo chơi, vãn cảnh và chiêm nghiệm cảm giác thanh thoát chốn thiền môn có lẽ là điều hợp lý.

Tam quan chùa Hòn Một

Đến Hội An nhớ ăn bánh ghẹ xanh

Mỗi buổi chiều về, những hàng quán bán bánh ghẹ xanh tại các ngã phố Nguyễn Thái Học, Bạch Đằng, Trần Phú… của Hội An (Quảng Nam) lại trở thành điểm hẹn của người dân và cả khách thập phương.

Ảnh sắp xếp lên các vỉ sắt rất bắt mắt để ráo dầu và mời chào thực khách - Ảnh: Thanh Ly

Đồ nghề của hàng bánh ghẹ thật giản tiện, chỉ là chiếc xe đẩy với cái chảo to dùng để chiên bánh, ấy vậy mà khách lúc nào cũng đông đúc. Ghé quầy nào cũng thấy những chiếc bánh ghẹ vàng ruộm, ngập trong dầu đang sôi réo rắt.

Vùng biển Bình Châu: Nơi có nhiều tàu cổ bị đắm

Vùng biển Bình Châu (Bình Sơn, Quảng Ngãi) không phải chỉ có một con tàu cổ bị đắm đang chờ được trục vớt mà nơi đây đã từng có đến 4 xác con tàu cổ được tìm thấy. Con tàu đắm vừa được phát hiện ở thôn Châu Thuận Biển là kho cổ vật vô giá. Những bí ẩn về vùng biển lưu xác con tàu cổ này cũng dần được hé lộ.

Thôn Châu Thuận Biển được bao bọc bởi những cánh đồng cát mênh mông, một bên chạy dọc theo phía biển, có một đoạn biển khoét sâu vào trong thành vòng cung khá rộng nên được dân địa phương gọi với cái tên trìu mến "Eo biển Vũng Tàu".

Cung đường Tơ lụa…

Trong quá khứ, trên đường thông thương dọc theo bờ biển miền Trung Việt Nam, những con tàu buôn của các thương gia phương Bắc hành trình trên vùng biển Đông, mỗi khi gặp bão tố thường ghé vào "Eo biển Vũng Tàu" để neo đậu, mua bán, tiếp tế lương thực, nhiên liệu... rồi tiếp tục đi về phương Nam. Chính vì vậy mà eo biển này cũng là nơi giữ chân nhiều con tàu cổ khi không chịu nổi sóng gió trùng khơi. 

Quang cảnh "Eo biển Vũng Tàu" hiện nay ở Bình Châu.

Sa Huỳnh - Miền sóng vỗ

Sa Huỳnh nằm ở cực nam tỉnh Quảng Ngãi gắn với nền Văn hóa Sa Huỳnh có niên đại khoảng 3.000 năm trước. Biển Sa Huỳnh thơ mộng với “cát vàng – biển xanh” tạo nguồn cảm hứng cho thi sỹ Xuân Diệu viết nên những vần thơ: “Hỏi mình biển đẹp vô ngần/Sóng xanh như đến dừng chân Sa Huỳnh”. Bao đời, cư dân Sa Huỳnh dong thuyền ra biển đánh bắt cá tôm, gắn bó với đồng muối thấm đẫm mồ hôi giữa trưa nắng oi ả, cần mẫn trên ruộng lúa ven những cánh rừng vươn ra phía biển.

Những ngư dân Sa Huỳnh dạn dày sóng gió cưỡi thuyền rẽ sóng vươn khơi. Thuở trước, họ lênh đênh những chiếc ghe câu khoan nhặt mái chèo, những chiếc thuyền buồm căng gió băng băng trên sóng nước. Đôi tay trần rám nắng buông lưới, thả câu cho thuyền cá đầy khoang khi về bến. Cá lấp lánh vảy bạc được chuyển vội lên bờ rồi tỏa đi các nơi, mang hương vị của biển cả vào trong bữa cơm gia đình. Cá tôm còn được ngư dân Sa Huỳnh phơi khô, chế biến thành món chả, món mắm… để ăn dần trong những ngày biển nổi phong ba và là vật phẩm trao đổi giữa đôi miền xuôi – ngược để nhận về những sản vật của núi rừng.

Bãi biển Sa Huỳnh thơ mộng là nơi thu hút nhiều khách du lịch trong và ngoài nước.

Thử giải thích vài địa danh thắng cảnh ở Bình Thuận

Khách du lịch đến với Bình Thuận lâu nay chỉ biết nơi đây là một vùng biển đẹp, hoang sơ, lãng mạn với những khu resort, nghỉ dưỡng Mũi Né, Hòn Rơm, Khê Gà, La Gi… Tuy vậy có những địa danh tiềm ẩn sự tích ly kỳ mà trong chữ viết vẫn còn nhiều bất cập dẫn đến sự giải thích khác nhau.

Sẽ không mấy thỏa đáng với một số bài báo, tư liệu giới thiệu danh lam thắng cảnh du lịch Bình Thuận vì những thiếu sót khi đề cập đến các địa danh hoặc chỉ căn cứ theo cách gọi dân gian để suy luận. Về ngọn hải đăng Khe Gà trên Wikipedia cho là vì mũi đất nhô ra giống đầu con gà nên gọi là Kê Gà! Thật ra đảo nhỏ khoảng 5 ha này là một phần đất tách rời từ núi Cẩm Kê mà trong sách Đại Nam nhất thống chí ghi là Kê Dữ (tức Đảo Gà) do có đàn gà rừng với màu lông sặc sỡ sống bên khe suối có dòng (khe) nước ngọt chảy ra biển. 


Mũi điện Khe Gà thường bị gọi sai là Kê Gà. Ảnh: Phạm Hoài Nhân

24 thg 6, 2014

Cầu Mống Vĩnh Hội

Nửa thế kỷ trước, bà con thân thuộc của gia đình tôi chỉ có một người cư trú tại Sài Gòn, đó là cậu Hai. Nhà cậu ở đường Bến Vân Đồn, Vĩnh Hội, quận 4. Hồi đó sống ở Long Khánh, mỗi năm đến hè, đứa trẻ con là tôi được thưởng một chuyến "đi Sài Gòn chơi" là sướng lắm. Đi Sài Gòn, chỗ trú ngụ là nhà cậu Hai.

Vĩnh Hội nghèo, khác xa lắm với trung tâm Sài Gòn ở quận 1, chẳng có chỗ nào đi chơi. Chiều chiều, có khi tản bộ, tôi được cậu đưa tới một nơi có chiếc cầu đen thui ở gần nhà, gọi là cầu Mống. Cầu lạ, có vẻ cổ xưa, không hề giống với những chiếc cầu khác ở Sài Gòn. Có điều nó chẳng có gì đáng để thu hút một đứa nhỏ chưa tới 10 tuổi ham vui. Chỉ là một hình ảnh ghi lại trong ký ức.

Năm 1977, tôi vào đại học. Năm đầu tiên ở trọ bên nhà cậu Hai. Lại thỉnh thoảng gặp hình ảnh chiếc cầu đen thui lầm lũi. Hồi đó thông tin không nhiều như bây giờ, người lớn cũng chỉ gọi tên cầu là cầu Mống chứ chẳng nói gì thêm. Và một cậu thiếu niên 18 tuổi mới vào đại học cũng chẳng hề quan tâm đến chiếc cầu cổ xưa ấy làm gì. Chỉ là một lần nữa, hình ảnh này ghi lại trong ký ức.

Cầu Mống ngày xưa

Làng Cù Lần

Nằm cách thành phố Đà Lạt khoảng 20km, Khu du lịch làng Cù Lần (xã Lát, huyện Lạc Dương, Lâm Đồng) lọt thỏm trong một thung lũng rộng gần 30ha, được bao phủ bởi màu xanh của bạt ngàn rừng thông. Thêm một chút không khí lành lạnh của cao nguyên, nơi đây làm say lòng du khách phương xa khi đến thăm. 

Cái tên làng Cù Lần được đặt theo tên loài cù lần rất hiền lành, trước đây có rất nhiều ở khu vực này. Nhờ bàn tay của những người có tâm huyết trong nghề du lịch “tô vẽ” thêm một số khu vực để tạo thành một khu du lịch nhằm phục vụ nhu cầu tham quan, khám phá của du khách.

Đến khu du lịch Cù Lần, du khách có thể cưỡi ngựa dọc theo con đường đèo hoặc thử cảm giác mạnh trên những chiếc xe địa hình băng rừng, vượt suối. Riêng chúng tôi chọn cho mình cách đi bộ, tha thẩn từng bước để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp có phần hoang sơ, bình dị nơi đây. Đặt những bước chân trên từng bậc đá xanh của con đường mòn uốn lượn quanh lưng đồi, chúng tôi thật sự ngỡ ngàng khi phóng tầm mắt xuống phía dưới: một ngôi làng của người K’ho yên bình bên con suối nhỏ và những rừng hoa đang khoe sắc.

Vẻ đẹp hoang sơ, bình dị ở khu du lịch làng Cù Lần .

"Mùa khói" Mai Châu

Tháng 6, tháng 7, khi người Thái vừa thu hoạch xong vụ lúa, những đám khói bốc lên từ bản làng và mùi rơm rạ thơm lừng khiến Mai Châu (Hòa Bình) cuốn hút hơn bao giờ hết.

Kết thúc mùa gặt, khắp các bản làng đều đốt rơm rạ để lấy tro bón ruộng - Ảnh: Lê Hồng Thái

Cách Hà Nội khoảng 130km về phía Tây Bắc, Mai Châu (Hòa Bình) nằm yên bình giữa thung lũng cạnh quốc lộ 6. Muốn đến được thị trấn xinh đẹp này, khách phải vượt qua con đèo Thung Khe dài hàng chục km, một bên là núi cao, một bên là vực thẳm.

Đến Phú Yên, tê lưỡi với lòng cá bò gù

Có dịp du lịch Phú Yên vốn nổi danh là thủ đô cá ngừ của Việt Nam, ai cũng háo hức khám phá những món ăn dân dã tuyệt ngon làm từ cá ngừ, nhất là món lòng cá.

Gỏi bao tử cá ngừ đại dương

Quả thật danh bất hư truyền, Phú Yên có cả một rừng món ăn làm từ cá ngừ, hay còn gọi là cá bò gù. Từ thịt đến nội tạng không bỏ đi món nào.

Đã nghe danh những món ngon nức tiếng làm từ cá ngừ đại dương của Phú Yên nên lần đầu nhóm chúng tôi đến xứ cá ngừ trong hè này, nhất quyết phải nếm ít nhất vài món thật độc đáo mới chịu. Chỉ đợi đêm xuống là cả nhóm kéo nhau ra phố ẩm thực bờ kè Bạch Đằng (thành phố Tuy Hòa) vừa ngắm cảnh sông Đà Rằng lấp lánh đèn đêm, vừa nhâm nhi đặc sản cá bò gù.

22 thg 6, 2014

Về Núi Thành tắm mát biển Rạng

Những ngày hè, ai cũng mong tìm một nơi mát mẻ để trú ngụ, giải tỏa bớt cái oi bức của nắng nóng. Biển Rạng (xã Tam Quang, huyện Núi Thành, Quảng Nam) hoang sơ là một địa chỉ thú vị để du khách tìm về sau những ồn ào phố phường.

Thật tuyệt khi đắm mình trong làn nước mát sau trong ngày hè nóng bức - Ảnh: Hương Cát

Từ bến đò Tam Quang, ngang qua cảng Kỳ Hà, chạy xe theo cung đường dọc bờ biển, có thể ghé qua bãi biển Bà Tình - một khoảng không gian tuyệt đẹp, rồi tiếp bước về với biển Rạng trong buổi chiều tà để mà thả hồn mình trong gió biển, tắm mình dưới làn nước biển xanh mát lạnh.