26 thg 12, 2013

Cá lóc nướng trui cuốn đọt sen mùa gió chướng

Trong tiết trời se lạnh, giữa mênh mang đồng nước mùa này, được quây quần bên mẻ cá lóc nướng trui nóng hổi cuốn với những đọt sen vừa hái thì thật không còn gì bằng.

Bữa tiệc cá lóc nướng cuốn đọt sen tại Tràm Chim (Đồng Tháp) - Ảnh: Hoài Vũ

"Tát đìa cá lóc đầy lu,
Ăn rồi nhận mắm còn cho xóm giềng"


Cá lóc là loại cá ngon phổ biến ở đồng bằng Nam bộ và nhiều người đã thi vị hóa cá lóc thành nhiều cấp bậc “nhất nướng, nhì kho, tam canh, tứ luộc”. Thật ra, cá lóc làm gì cũng ngon nhờ thịt ngọt, hiền lại ít xương và nhiều đạm. Từ cá lóc nấu cháo, nấu bánh canh, nấu cà ri, nấu canh chua cho tới cá lóc dồn thịt, rang muối, làm mắm, phơi khô, chiên tươi, kho rim nước dừa… món nào cũng có đẳng cấp.

Biệt dược phòng the ở chợ côn trùng cực độc nổi tiếng miền Tây

Ngoài nổi tiếng là tuyến du lịch hành hương về núi Cấm danh tiếng còn được biết đến như khu chợ côn trùng độc nhất Việt Nam.

Nếu ai đặt chân lần đầu đến với chợ Tịnh Biên (xã Xuân Tô, Tịch Biên, An Giang), một vùng biên giới xa xôi, hẳn sẽ không tránh khỏi cảm giác rùng rợn lẫn kinh sợ. Bởi, nơi đây ngoài nổi tiếng là tuyến du lịch hành hương về núi Cấm danh tiếng còn được biết đến như khu chợ côn trùng độc nhất Việt Nam.

Từ những loài vật cực độc có thể dẫn đến mất mạng nếu bị cắn phải như: bò cạp, nhện hùm, rắn rít cho tới những con vật mà mới thoáng nhìn qua, nhiều người đã lạnh cả sống lưng vì sự gớm ghiếc như ngô công (hay còn gọi là rết), mối chúa, bổ củi… đều được bày bán la liệt ở đây.

Điều đáng nói, hàng trăm loại côn trùng cực độc ấy đang bò lổm ngổm, rất sống động để du khách tha hồ lựa chọn hoặc chúng nằm ngon lành trên đĩa để những thực khách đi chợ có thể… dùng luôn.

Bọ cạp cực độc 

Điểm tâm ngon giữa lòng Sài Gòn

Mâm điểm tâm quen thuộc của Tân Sanh Hoạt 

Đi tìm món ăn điểm tâm (dim sum) kiểu Sài Gòn xưa, nhiều người thường tìm đến tiệm Tân Sanh Hoạt (đường Nguyễn Thị Minh Khai, quận 03), nơi còn lưu giữ một phần hồn của tiệm nước Sài Gòn.

Theo nhiều nguồn tài liệu, nguồn gốc của các món dim sum, tức "điểm sấm", mà người Việt hay gọi trại thành "điểm tâm", xuất phát từ thói quen dừng chân dùng trà cho lại sức dọc theo Con đường Tơ lụa (Silk Road - con đường huyền thoại nối liền Trung Hoa rộng lớn với vùng Tây Á).

Từ nhu cầu đó, các trà quán mọc lên như những trạm dừng lý tưởng. Thoạt đầu các trà quán chỉ phục vụ trà mà không có thức ăn bởi ngày đó người ta vẫn tin rằng dùng trà chung với thức ăn rất dễ gây tăng cân. Nhưng từ khi phát hiện ra tác dụng giảm cân của trà, các món ăn nhẹ bắt đầu được bán tại các trà quán này. Và cũng từ đó các món dim sum bắt đầu được phát triển và trở nên đa dạng như ngày nay.

24 thg 12, 2013

Điểm đến không có trong tour du lịch

Ở Cần Thơ nói riêng và các tỉnh miền Tây nói chung có dạng du lịch homestay, du khách sẽ đến ăn ở, sinh hoạt trong nhà vườn cùng với người dân địa phương. Đây là một trải nghiệm khá thú vị với người thành phố và rất thu hút khách nước ngoài.

Tôi đến Cần Thơ vào chiều tối và chỉ lưu lại đó một buổi sáng hôm sau, nên không thể nào homestay được. Thế nhưng anh Lâm văn Sơn - một chuyên gia du lịch sành sõi ở Cần Thơ - vẫn bố trí cho cha con tôi một chuyến đi thú vị hơn cả homestay, mà chắc chắn chúng tôi không thể nào tự mình thực hiện được, và cũng chắc chắn không đơn vị du lịch lữ hành nào đưa chúng tôi đi được. Vì đây không hề là một điểm đến của các tour du lịch!

Anh Sơn đích thân dùng xe máy đèo tôi đi, và mượn một chiếc nữa cho Đắc Nhân (con tôi) và Thùy Nhân (em tôi).

Cảm nhận Hội An

Đa dạng về kiểu dáng và màu sắc, lồng đèn Hội An là mặt hàng bán chạy và cũng tô điểm cho Hội An hấp dẫn du khách bốn phương. 

Lần đầu đến Hội An, tôi vừa háo hức nghĩ về những điều đã đọc, đã xem và cả được nghe những người đi trước nói về Phố Cổ; nhưng cũng có chút “ghen tị” vì nghĩ rằng, mình sẽ chỉ thấy những điều “ai cũng biết” rồi. Nhưng du lịch luôn hấp dẫn bởi cuộc sống sinh động và mỗi người có góc nhìn và cảm nhận khác nhau.

Đáp xuống sân bay Đà Nẵng lúc 6 giờ chiều, chúng tôi gọi taxi đi thẳng vào Hội An. Hơn nửa tiếng đồng hồ sau, chúng tôi đến nhà trọ đã đặt trước bên hữu ngạn sông Hoài, cạnh khu phố cổ.


Canh chua cá rô nấu trái giác

Canh chua cá rô nấu trái giác. Ảnh: TBX

Trong số các loại cây mọc hoang khắp những vạt rừng lá dừa nước, vườn tràm, bờ ao ..., ít có loài nào mọc khỏe như cây giác. Giăng lưới, cắm câu bắt được những con cá rô mề trên những cánh đồng lúa mênh mông hay trong mương vườn, dưới sông rạch đem nấu canh chua trái giác thì không gì bằng.

Giác bị chặt hoặc tàn lụi trong mùa nắng sẽ đâm chồi mơn mởn sau mưa. Hễ còn một khúc rễ ngắn là giác có thể sinh tồn. Trái giác tròn, hơi dẹp, nhỏ và dính nhau thành từng chùm. Khi còn non, trái nhỏ như hạt đậu xanh. Càng lớn, trái càng có màu xanh đậm đà và bóng bẩy. Trái chín lại có màu đen thẫm, bên trong tím lịm như mực mồng tơi, tựa như trái nho chín, nhưng kich cỡ nhỏ hơn, có lẽ vì thế mà người bình dân Tây Nam bộ gọi nó là nho rừng.


Thới Sơn, điểm đến mới ở An Giang

Suốt một thời gian dài, làng Thới Sơn của huyện Tịnh Biên - một trong những cửa ngõ dẫn vào vùng Bảy Núi, An Giang bị coi là chốn “thâm sơn cùng cốc” do vị trí xa xôi. Chỉ mấy năm nay, nơi đây mới bắt đầu thu hút khách du lịch nhờ những nét văn hóa thú vị.

Phong cảnh vùng Bảy Núi

Trước khi đến Thới Sơn, chúng tôi nghỉ chân tại thị trấn Nhà Bàng. Huyện lỵ của Tịnh Biên phát triển khá nhanh trong thời gian qua. Tiếc là mật độ cây xanh đã giảm xuống nhường chỗ cho nhà cửa, phố xá mới xây dựng.

Hà Giang – mảnh đất của tình yêu

Những cung đường tuyệt đẹp, những đỉnh núi hùng vĩ, những triền dốc và thung lũng chìm sâu trong mây, ruộng bậc thang trùng điệp, những cánh đồng hoa tam giác mạch trải dài ngút ngàn, những dòng sông, con suối nên thơ, những ngôi nhà cổ, những phiên chợ và những chén rượu nồng, tất cả đã tạo nên một Hà Giang - mảnh đất của tình yêu.


Cách Hà Nội gần 300 km, Hà Giang - tỉnh cực Bắc của đất nước Việt Nam, một tỉnh vùng cao giàu bản sắc văn hoá, ngôi nhà chung của 20 dân tộc, gồm người H'mong, Pathen, La Chí, Sán Chỉ, Cao Lan, Lô Lô, Zay, Tày, Dao...

Mỗi dân tộc đều có nét văn hóa, bản sắc riêng biệt và vẫn giữ lối sống nguyên sơ, đơn giản. Tại thôn Nấm Chanh, xã Nấm Dẩn, vẫn còn bãi đá cổ, nơi sinh sống của người Việt cổ cói niên đại trên 2.000 năm tuổi.

“Rượu trời” của người Cơtu

Còn được gọi là “rượu trời”, rượu tà vạt là một trong những thức uống rất được ưa chuộng trong phần lớn các sinh hoạt hằng ngày cũng như lễ hội của cộng đồng người Cơtu ở tỉnh Quảng Nam. Theo thời gian, “rượu trời” cũng được rất nhiều người Kinh ưa thích giống như rượu từ cây thốt nốt của người Khmer ở An Giang.

Buồng quả tà vạt

Tuy là thức uống nổi tiếng và khá phổ biến ở Quảng Nam nhưng cũng chỉ có một số khu vực dân cư người Cơtu nắm được kỹ thuật khai thác được loại rượu này. Không ai biết được rượu tà vạt có từ khi nào.

21 thg 12, 2013

Chùa Chén Kiểu ở Sóc Trăng

Chùa Chén Kiểu ở Sóc Trăng

Du khách đến tham quan thành phố Sóc Trăng (tỉnh Sóc Trăng) đều tìm đến viếng ba ngôi chùa nổi tiếng là điểm đến du lịch, gồm chùa Dơi, chùa Đất Sét và chùa Sà Lôn. Chùa Sà Lôn (còn có tên gọi là chùa Chén Kiểu) là ngôi chùa thuộc hệ phái Phật giáo tiểu thừa (Nam tông), thuộc xã Đại Tâm (huyện Mỹ Xuyên), cách thành phố Sóc Trăng hơn 10 cây số bên quốc lộ 1 hướng đi Bạc Liêu.

Nguyên tiếng Khmer của chùa Sà Lôn là Wath Sro Loun, hay Wath Chro Luong, bắt nguồn từ tên con rạch Chro Luong chạy dọc theo đường làng Xoài Cả Nả (*), trước chùa. Từ tên Wath Sro Loun người ta gọi gọn còn Sro Loun, nhưng để dễ phát âm và dễ nhớ, người ta gọi trại theo tiếng Việt là Sà Lôn.