24 thg 5, 2018
Trăm năm thuyển thúng Phong Thành
Lao xao bến cá Cửa Hội
Cảng cá Cửa Hội là một trong những cảng cá lớn của tỉnh Nghệ An,không chỉ đón tàu thuyền trong tỉnh mà còn phục vụ hậu cần, thu mua hải sản cho các tàu cá tỉnh bạn. Mỗi sáng,cảng đều tấp nập đón thuyền về sau chuyến biển.
Cảng cá Cửa Hội (phường Nghi Hải, Cửa Lò) trong buổi sáng tinh sương. Những con tàu lớn về từ giữa đêm sau khi giao cá xong nằm nghỉ ngơi yên bình bên dãy cầu tàu mới xây trong dự án nâng cấp cảng cá có giá trị hàng trăm tỷ đồng. . Ảnh: Trung Hà
Độc đáo chuyện săn nhện làm thức ăn ở vùng cao xứ Nghệ
Từ lâu, những con nhện nhỏ sống trên khe suối là đối tượng săn bắt của người dân vùng cao Nghệ An để chế biến thành các món ăn nhìn có vẻ "kinh dị" nhưng khi thưởng thức lại không kém phần hấp dẫn.
Những ngày nắng nóng, vào ban đêm nhiều người dân vùng cao Nghệ An lại ra suối săn nhện về chế biến món ăn. Ảnh: Đào Thọ
Những vật dụng kỳ bí của thầy mo người Thái ở Nghệ An
Một thầy mo người Thái có khá nhiều những vật dụng vừa kỳ bí, vừa mang tính quyền uy.
Thầy mo giữ vai trò quan trọng trong đời sống tín ngưỡng tâm linh của đồng bào Thái ở Nghệ An. Thầy mo được xem như là "cầu nối" giữa đấng siêu nhiên và con người.
Thầy mo Vi Văn Quỳnh trong trang phục và binh khí khi làm lễ. Ảnh: XuânThủy
Thầy mo giữ vai trò quan trọng trong đời sống tín ngưỡng tâm linh của đồng bào Thái ở Nghệ An. Thầy mo được xem như là "cầu nối" giữa đấng siêu nhiên và con người.
Mộc mạc những trò chơi của trẻ em vùng cao xứ Nghệ
Không có nhiều sự lựa chọn và điều kiện như ở vùng trung tâm thị thành, niềm vui của những đứa trẻ nơi vùng cao Nghệ An là vùng vẫy nơi sông suối, cười vui với chiếc xích đu, cầu bập bênh, đu quay... tự tạo từ dây thừng, thanh tre, tấm ván gỗ. Đơn giản, mộc mạc nhưng đầy ắp tiếng cười.
Không có điều kiện như trẻ em miền xuôi, những ngày nghỉ, trẻ em vùng cao xứ Nghệ thường chọn cho mình niềm vui nho nhỏ xung quanh bản làng với các trò chơi đơn giản. Ảnh: Đào Thọ
Nhịp sống người Mông dưới chân núi Pu Xai
Dưới chân núi Pu Xai, xã Na Ngoi, huyện Kỳ Sơn là những bản người Mông với nhịp sống chậm rãi và lưu giữ những nét văn hóa cổ xưa...
Bản Buộc Mú xã Na Ngoi vốn dĩ rất gian nan về giao thông. Chỉ cách đây hơn 1 năm, chẳng ai nghĩ rằng sẽ có một con đường rải nhựa phẳng phiu đi qua nơi ở của cộng đồng người Mông này. Ảnh: Hồ Phương
Cuộc sống đơn sơ và bình yên ở bản “tột cùng” của người Khơ Mú
Bản Ca Da là nơi định cư của người Khơ Mú, nằm cách trung tâm xã Bảo Thắng (huyện Kỳ Sơn) chừng 7 km. Đây được xem là bản “tận cùng” của huyện biên viễn Kỳ Sơn.
Bản Ca Da (xã Bảo Thắng - Kỳ Sơn) nằm bên dòng khe Com với hơn 100 hộ và 490 nhân khẩu, là nơi định cư lâu đời của cộng đồng dân tộc Khơ Mú. Tuy chỉ cách trung tâm xã 7 km, nhưng phải mất gần 1 giờ đồng hồ mới vào tới bản, bởi con đường dốc và trơn trượt, gập ghềnh. Ảnh: Đào Thọ
Khung cảnh đẹp 'hút hồn' của đồng cói Hưng Hòa
Nằm ở ngoại ô thành phố Vinh, cánh đồng cói Hưng Hòa mùa hạ đang độ mướt xanh, nom như một tấm thảm khổng lồ trải dài hút mắt; lác đác người làng nghề ra đồng thu hoạch cói tôn lên khung cảnh đồng quê thật thanh bình.
Nhìn từ trên cao, cánh đồng cói Hưng Hòa trải một màu xanh bất tận. Ảnh: Trung Hà
Cuộc sống “bộ lạc” giữa đại ngàn xứ Nghệ
Người dân vùng cao Nghệ An thường rời làng bản đi đến các vùng rừng hẻo lánh để lập trại sản xuất, sống cuộc sống tự cung tự cấp, tách biệt với thế giới bên ngoài. Họ được ví như “bộ lạc” giữa đại ngàn xứ Nghệ.
Những hẻm lũng hẻo lánh sâu trong đại ngàn là nơi nhiều người dân đồng bào Thái, Mông, Khơ Mú Nghệ An tìm đến để lập trại sản xuất. Có nhiều nơi được tổ chức như một khu dân cư đông đúc, nhưng cũng nơi chỉ 1-2 hộ thưa thớt. Trong ảnh: Khu trại của những hộ dân bản Huồi Thợ (xã Hữu Kiệm - huyện Kỳ Sơn). Ảnh: Đào Thọ
22 thg 5, 2018
Giống chi toàn là giống đực?
Có một loài cây rất gần gũi và thân thương với người dân miền Tây Nam bộ, mọc nhiều ở ven sông. Nó gần gũi và thân thương đến nỗi đã đi vào ca dao, tục ngữ, truyện cổ tích; và có thể ăn trái nữa. Hiềm một nỗi, nó có cái tên quá quê mùa và... xấu: cây bần. Nghe tên là thấy nghèo mạt rệp! Đâu chỉ như vậy, rễ của loài cây này lại ngóc đầu nhô lên khỏi mặt đất để hút dưỡng khí, và người dân gọi nó bằng cái tên chẳng lấy chi làm thanh tao: cặc bần.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)











